Hệ liệt Tú Anh 2: Chuyển Vận Châu

Chương 2

23/11/2025 12:30

Tối hôm đó, hắn lẻn trèo vào chuồng lợn nhà hàng xóm, sáng hôm sau liền bị trói gô gửi trả về.

Bác Vương nhà hàng xóm chống nạnh giữa sân nhà tôi quát tháo ầm ĩ:

"Nhà họ Lý các người sao lại sinh ra thứ đồ súc vật thế này? Lợn nái nhà tao bị nó làm sảy th/ai rồi!"

Tiếng ch/ửi m/ắng khiến hàng xóm xúm đen trước cổng nhà tôi, rướn cổ dò xét chuyện lạ.

Thế mà Lý Thừa Tổ vẫn khệnh khạng xách x/á/c lợn con, cười ngớ ngẩn:

"Vợ yên tâm đi, chồng nhất định ki/ếm được bạc triệu!"

Tôi đành dùng của hồi môn đền tiền lợn cho bác Vương, họ mới chịu tha cho Lý Thừa Tổ.

Trước lúc bác Vương ra về, Lý Thừa Tổ còn xốc áo nhảy cẫng lên hét theo:

"Có cái con lợn mà lắm chuyện! Đợi tao này phát tài, m/ua cả chục con trả lại!"

Nhưng lần này vận may chẳng buồn ghé thăm, mới hai ngày mà hai vạn đã teo thành hai nghìn tệ.

Lý Thừa Tổ đi/ên tiết đ/á tung cửa phòng mẹ chồng:

"Không phải mẹ bảo dùng ngọc châu chuyển vận là gặp may sao?

Sao con vẫn đen đủi thế này?!"

Mẹ chồng sửng sốt chưa kịp đáp, hắn đã túm ch/ặt cổ áo bà:

"Mẹ không phải bà đồng thêu ấn à? Mẹ chẳng phải thần thông quảng đại sao? Sao lần này ngọc châu chuyển vận mất linh nghiệm rồi?!"

Tôi hoảng h/ồn chạy tới ôm ch/ặt tay hắn:

"Anh à, anh đừng làm thế, thả mẹ ra đi."

Lý Thừa Tổ ngoảnh lại, đôi mắt đỏ ngầu khiến tôi rúm người.

Hắn gi/ật phắt tay tôi, đẩy mẹ chồng ngã dúi ra sau rồi buông lời đầy á/c ý:

"Tôi cảnh cáo hai người, nếu tôi gặp xui xẻo, thì hai người cũng đừng hòng có ngày yên ổn!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
5 Vào Hạ Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm