Quỷ Thai

Chương 18

27/02/2025 18:09

"Được lắm, tao biết mày nhăm nhe cái nhà cũ, lại đem ra dọa bọn tao à?"

"Tao nói cho mà nghe, đừng hòng lừa được tao. Tinh Diệu, đỡ vợ mày dậy, cả nhà sang làng bên tìm bà Tôn."

Bà Tôn là thầy đồng nổi tiếng trong vùng, hồi nhỏ lũ trẻ sốt, bà ấy dùng đũa dựng trong chén nước để trừ tà. Mẹ tôi vốn không tin mấy thứ này, nhưng tận mắt thấy chị dâu nửa đêm ra nghĩa địa gặm thịt người ch*t, bà bắt đầu không còn tin vào khoa học nữa.

Mấy người ghì ch/ặt chị dâu, lôi chị ấy xuống núi. Phía đông sau lưng núi, màn đêm chuyển sang màu xám nhạt, mấy con gà trống trên đồi thi nhau gáy vang. Nghe tiếng gà, chị dâu gi/ật mình, thần trí dần tỉnh táo trở lại.

Xuống núi xong, cả nhà sang làng bên. Chiều về, mặt mũi ai nấy hồng hào, đặc biệt là chị dâu da dẻ trắng bóc, rạng rỡ hẳn ra.

Chị dâu xộc vào nhà cũ m/ắng tôi:

"Đặng Tinh Nhiễm, mày đúng là đồ vô liêm sỉ!"

"Bà Tôn chỉ lấy hai trăm tệ, còn mày mở miệng đòi nguyên căn nhà!"

"Có đứa nào trơ trẽn như mày không?"

"Với lại, tối qua tao bị q/uỷ ám chắc chắc do mày bày trò tà thuật! Bà Tôn nói th/ai nhi linh thiêng nhất, mày nguyền rủa nó nên nó gi/ận dỗi quậy phá! Mau quỳ xuống xin lỗi con trai tao đi!"

Chị dâu chống nạnh, m/ắng tôi đến mức nước bọt b/ắn tóe. Trong bụng chị ta, khuôn mặt q/uỷ th/ai đã hiện rõ hình hài bé trai. Nó quay đầu nhìn tôi, hai tay nghịch dây rốn, đột nhiên há mồm phô ra mười mấy cái răng nhọn chi chít nhìn mà sợ.

*RẮC!*

M/a th/ai gi/ật đ/ứt dây rốn, nhét vào miệng nhai ngấu nghiến. Tim tôi thót lại. Mới ngày thứ hai mà nó đã ăn thịt sống rồi, nhanh quá! Đến tối, chắc chị dâu sẽ ra tay với anh trai tôi.

M/a th/ai sẽ ăn thịt người cùng huyết thống trước, anh trai Tinh Diệu, rồi đến bố mẹ tôi, không ai thoát được cả.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm