Chương 77: Ngạo Ki/ếm
Lần này Ngạo Ki/ếm không đáp lời hắn ta mà chỉ thẫn thờ nhìn chằm chằm trường ki/ếm đã g/ãy, như thể linh h/ồn đã không còn nữa vậy.
"Haizzz!"
Vô Tình lại thở dài một tiếng, thu hồi ki/ếm đen rồi xoay người rời đi.
Mây m/ù trên đỉnh núi lại kéo tới bao phủ nơi này. Ngạo Ki/ếm vẫn ngơ ngác nhìn trường ki/ếm, giống như một con rối đã đ/á/nh mất linh h/ồn.
…
Một năm sau, mưa phùn liên miên, trên đầu đường đ/á xanh trong thị trấn cổ xưa, bóng dáng Ngạo Ki/ếm lại xuất hiện.
Anh ta men theo con đường này rời khỏi thị trấn nhỏ, bước lên đất đai lầy lội, đi thẳng lên núi.
Sau khi lên tới đỉnh núi, Ngạo Ki/ếm đứng ở nơi xa nhìn hai ngôi m/ộ kề sát bên nhau, sắp bị cỏ dại che khuất, sau đó lại xoay người rời đi.
Anh ta si mê ki/ếm đạo, ki/ếm chính là mạng sống của anh ta. Vì luyện ki/ếm, anh ta đã đ/á/nh mất rất nhiều thứ. Cho dù cái ch*t của vợ con đã từng khiến anh ta đ/au khổ, nhưng anh ta chưa bao giờ hối h/ận.
Sinh ra vì ki/ếm, nên được thưởng tên là Ngạo Ki/ếm!
Đây là lời mà cha nói với anh ta, cũng vì thế nên anh ta đã không ngừng cố gắng.
Nhưng lúc này, Ngạo Ki/ếm đã hoàn toàn m/ù mịt.
Cha anh ta đã bị lỡ tay gi*t ch*t trong trận quyết đấu với Vô Tình. Nhưng giờ đây, cho dù anh ta từ bỏ mọi thứ vì ki/ếm đạo, cũng vẫn không phải là đối thủ của hắn ta.
Anh ta không biết tiếp theo mình nên đi nơi nào, cũng không rõ mình phải đến đâu để theo đuổi ki/ếm đạo vô thượng hư vô mờ ảo.
Ấp ủ nỗi hoang mang và sa sút này, Ngạo Ki/ếm cứ thế đi tới, đi mãi, không có phương hướng, chẳng có mục tiêu, chỉ muốn tìm được ki/ếm đạo vô thượng trong lòng mà thôi.
Hôm nay, Ngạo Ki/ếm mất h/ồn mất vía, tóc tai bù xù, vẻ mặt uể oải ngồi tựa vào một góc trên đường.
Lúc này, hai thanh niên trẻ tuổi đi ngang qua chỗ anh ta.
"Ài, cậu biết gì chưa? Hôm qua Làm Quy Hoạch với Thiên Thần Hộ Mệnh lại đ/á/nh nhau ở dã ngoại rồi. Có ki/ếm khách chơi Cuồ/ng Chiến Sĩ quả thực là vô địch, chắc chắn trong hiện thực anh ta cũng là một cao thủ ki/ếm thuật siêu cấp. Thật muốn bái anh ta làm thầy để học ki/ếm thuật gh/ê…"
Nghe vậy, Ngạo Ki/ếm vốn đang ngồi trong góc, đôi mắt đục ngầu bỗng sáng lên. Anh ta chợt đứng dậy, đi đến trước mặt thanh niên vừa nói chuyện, thò tay túm lấy tay cậu ta.
"Cao thủ ki/ếm đạo? Ở đâu? Nói cho ta biết hắn ta ở đâu?"
"Á, anh làm tôi đ/au quá!" Thanh niên kia đ/au tới mức sắc mặt đỏ bừng, đ/á/nh tay Ngạo Ki/ếm mấy phát.
"Nói cho ta biết, cao thủ ki/ếm đạo ở đâu?"
"Trong Chinh Chiến Online, trong game Chinh Chiến Online á. Tên anh ta là Mộc Cửu Ca…"
…
Đây là lần đầu tiên Ngạo Ki/ếm tiếp xúc với thiết bị thực tế ảo. Sau khi cài đặt hoàn chỉnh một cách vụng về, anh ta đội mũ thực tế ảo rồi đăng nhập Chinh Chiến Online.
Thấy thế giới gần như chân thật trước mắt mình, trong lòng Ngạo Ki/ếm vô cùng kh/iếp s/ợ.
Anh ta sống trong thị trấn cổ xa xôi từ nhỏ, thuở bé chỉ có luyện ki/ếm, một lòng say mê với ki/ếm, lần đầu tiên anh ta tiếp xúc với thiết bị công nghệ cao như vậy.
Nhưng may mà sáng tạo nhân vật các thứ đều có hướng dẫn chơi game. Làm theo hướng dẫn, anh ta chọn Cuồ/ng Chiến Sĩ dùng ki/ếm, chính thức bắt đầu trò chơi.
Ngạo Ki/ếm đã luyện ki/ếm đến cảnh giới siêu đẳng nên có cảm nhận về chân thật và ảo giác mạnh hơn người chơi khác. Thậm chí anh ta còn nghi ngờ rằng mọi thứ trước mắt mình đều thật sự tồn tại.
Nhưng mục đích của anh ta chỉ có một, đó chính là tìm được Mộc Cửu Ca, lĩnh giáo ki/ếm đạo của hắn ta.
Trong quá trình này, anh ta không gi*t một con quái vật hoang dại nào cả, chỉ hỏi thăm không ngừng, sau đó liên tục tìm ki/ếm.
Mất nửa ngày, cuối cùng anh ta cũng gặp được Mộc Cửu Ca của công hội Làm Quy Hoạch.
"Ta muốn khiêu chiến ngươi!" Đây là câu nói đầu tiên của Ngạo Ki/ếm.
Nhìn level 0 trên đầu Ngạo Ki/ếm, Mộc Cửu Ca cười lắc đầu: "Chờ level của anh tăng lên rồi hẵng đến!"
"Ngươi không dám à? Ki/ếm tâm một đạo, thẳng tiến không lùi, ngươi không xứng để luyện ki/ếm!" Nghe Mộc Cửu Ca từ chối, Ngạo Ki/ếm thất vọng lắc đầu, xoay người rời đi.
Trong hiện thực, Mộc Cửu Ca cũng là kẻ say mê với ki/ếm. Nghe thấy Ngạo Ki/ếm nói vậy, trong lòng hắn ta cũng trào ra cơn gi/ận.
"Tôi có xứng hay không cũng không tới lượt anh phán xét. Kiêu căng ngạo mạn! Nếu anh muốn chiến thì tôi đồng ý!"
Lần này, Ngạo Ki/ếm lộ ra nụ cười. Anh ta xoay người lại, giơ thanh ki/ếm tân thủ lên.
Khác với người chơi khác, vũ khí mà Mộc Cửu Ca m/ua trong Thương Thành cũng là trường ki/ếm mà không phải vũ khí cỡ lớn như cự ki/ếm hay rìu lớn có lợi nhất cho chức nghiệp Cuồ/ng Chiến Sĩ.
Hai người chênh lệch nhau 26 level, nhưng vừa ra tay, Mộc Cửu Ca đã triệt để ngây người.
Ki/ếm thuật và thân pháp mà Ngạo Ki/ếm thể hiện hoàn toàn không phải là bất cứ một loại lưu phái ki/ếm pháp nào mà hắn ta từng tiếp xúc, hoàn toàn tan vào vô hình, cứ như thể mình chỉ đang chiến đấu với một thanh ki/ếm, một thanh ki/ếm gi*t người sắc bén vậy.