Vọng An Hà

Chương 3

29/07/2024 14:55

3.

Sống lại một đời, thời đã quay trở Oánh bị tiểu thư nhà họ Tạ ᴄướp mất hôn ước.

Đối diện với ánh bất mong chờ của lại bước ra khỏi cửa chính của phủ.

Nhưng lần này, lại vòng cửa đi thư phòng của cha lấy một phần danh sách nhét vào ống tay áo, đi hướng phủ của hoàng tử.

Hiện nay Hoàng Thượng còn hoàng chính là tiềm nhất đám hoàng tử.

Ta lấy danh sách tay ra đưa hoàng hoàng xem xong thì rất hài lòng, đồng với thỉnh cầu của ta.

Ta ở quán trà đợi hoàng tới một canh giờ thì hắn đã quay trở lại. Hắn nói biết Hoàng Thượng đã đồng hôn Cẩn Hoài.

Sau từ biệt với hoàng quay trở phủ, không ngờ cung lại đến nhanh như vậy.

Chân trước vừa mới vào cửa phủ, kịp nhìn thấy sắc của chân Công truyền cung đã mang thánh tới rồi.

Cha vừa mới hạ đến nhà, kịp thay phục nên thể vội vàng xuống chỉ.

“Phụng thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết: ‘Nay con gái út nhà họ Thư, biết lễ giữ mình, dịu rộng và con ᴛrai nhà họ Cẩn Hoài, sâu nặng, ông trời tác hợp, đặc biệt hôn hai người, chọn tốt để thành hôn. Khâm thử.’”

Ta nhìn phía hiện khuôn trắng bệch đến sợ, thân thể khẽ run như thể một giây theo thôi sẽ té vậy.

Sắc cha cũng tối tăm vô không biết ông đang suy nghĩ thánh cũng quên không tiếp.

Công hắng giọng một cha mới hốt hoảng tạ ơn, cười đi cung.

Kiếp không thể so sánh với kiếp trước, cha muốn ɴghiền ra thành tro bụi, thánh ở đây, ông cũng thể nuốt ʜận vào lòng .

“Hừ.”

Ông bất giậɴ phất tay áo bỏ đi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ký Sự Vượt Biển

Chương 5
Năm thứ mười hai sau khi kết hôn, chồng tôi đưa tôi ra nước ngoài du lịch, đến Guinea Xích Đạo, một quốc gia nhỏ ven biển ở châu Phi. Rừng mưa nối tiếp bãi cát, rồi lại hòa vào biển cả mênh mông không thấy bờ. Một nơi có phong cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp nhưng lại cực kỳ hẻo lánh. Trước chuyến đi, tôi không ngờ rằng chính hai chữ "hẻo lánh" này mới là thứ chồng tôi nhắm đến. Lúc tờ mờ sáng, chúng tôi ra khơi trên chiếc thuyền máy buồm do một người dân địa phương lái. Khi bờ biển dần khuất khỏi tầm mắt, bốn bề chỉ còn biển nước mênh mông, anh ấy ngồi bên mạn thuyền vẫy tay gọi tôi: "Lại đây xem, có sứa kìa". Tôi đờ đẫn nhìn anh, rồi lại cúi xuống dòng tin nhắn trên điện thoại. Giữa trời đất bao la, sóng biển cuộn trào dữ dội, tôi nghe rõ tiếng tim mình đập thình thịch: thình... thình... thình... Dòng chữ trên màn hình điện thoại viết: ĐỪNG RA BIỂN. CHỒNG CÔ MUỐN GIẾT CÔ.
Hiện đại
Sảng Văn
Tình cảm
0
cai thuốc lá Chương 7