1.

Tôi đã đặt m/ua một tiểu yêu tinh Incubus [1] mềm yếu trên mạng.

Nghe nói mẫu tiểu yêu tinh này không chỉ dịu dàng ngoan ngoãn, mà nếu được huấn luyện còn có thể chơi được nhiều tư thế khác nhau. Lúc rảnh rỗi còn thích đến gần l.i.ế.m láp bạn.

Đối với một thằng "công", điều này dĩ nhiên có sức hấp dẫn c.h.ế.t người!

Tôi dứt khoát đặt hàng.

Vì anh ta, tôi đã chuẩn bị một bộ đồ ngủ hình bò sữa đáng yêu, mang dép đi trong nhà tai thỏ, cùng với một đống đồ xinh xắn dễ thương.

Sợ lần đầu sẽ làm anh ta đ/au, tôi thậm chí còn học hỏi rất nhiều. Mỗi tối đều xem phim "người lớn" đến tận khuya, cẩn thận ghi chép và gạch chân những điểm quan trọng.

Vài ngày sau.

Tiểu yêu tinh của tôi cuối cùng cũng đến tay.

Nhưng khoảnh khắc ký nhận, tôi choáng váng.

Anh ta đứng trước mặt tôi. Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ta.nTiểu yêu tinh của tôi có thân hình cao lớn vạm vỡ, làn da màu mạch nha, vòng eo rắn chắc, vừa hoang dã vừa d/âm… dãng.

Nhưng mà, có gì đó không đúng phải không?

Tiểu yêu tinh mềm mại, ngọt ngào, nhỏ nhắn mà tôi muốn đâu rồi?

Mặc dù ngũ quan của anh ta rất sâu sắc và tinh xảo, thậm chí còn ấn tượng hơn cả một ngôi sao mà đẹp đến mức trời đất cũng phải gh/en tị trên poster phim. Nhưng điều đó không thể ngăn cản sự thất vọng của tôi.

Anh ta thân thiện vươn cái đuôi ra, mong đợi nhìn tôi: “Chủ nhân, tôi tên là Tần Dạ.”

Tôi chẳng có tâm trí nào mà bận tâm đến anh ta, vội vàng quay sang x/á/c nhận với anh giao hàng: “Khoan đã, anh giao nhầm hàng cho tôi rồi phải không?”

Tần Dạ sững sờ tại chỗ, cái đuôi vươn ra hụt hẫng rũ xuống.

Anh giao hàng x/á/c nhận lại số đơn: “Không sai mà.”

Tôi tiếp tục sốt ruột hỏi: “Anh xem lại kỹ đi, mẫu mà tôi muốn không phải loại này.”

Anh giao hàng gãi đầu: “Tôi chắc chắn, tôi không nhầm. Có thể là vấn đề của nhà cung cấp, anh liên hệ lại xem sao.”

Tôi thở dài: “Được rồi.”

Tôi nhìn lại tiểu yêu tinh của mình, lúc này anh ta đang thất vọng cúi gằm mặt. Lòng tôi chợt thắt lại.

Anh ta vui mừng đến nhà mới, vậy mà tôi lại đứng trước mặt anh ta, thẳng thừng nói rằng giao nhầm hàng, không muốn anh ta. Có phải tôi đã làm tổn thương anh ta rồi không?

Sau khi anh giao hàng rời đi, tôi bị cảm giác tội lỗi dày vò. Do dự một lúc lâu, tôi lên tiếng an ủi anh ta: “À, anh đừng buồn, đây không phải lỗi của anh.”

Tần Dạ ngước mắt nhìn tôi, giọng hơi khàn: “Chủ nhân… không thích tôi sao?”

Tôi vội vàng lắc đầu: “Không, tôi không có ý đó.”

Ánh mắt tôi chuyển xuống phía dưới, nuốt nước bọt: “Anh chỉ là… hơi lớn một chút thôi.”

Anh ta cúi đầu, trông có vẻ tủi thân: “Chủ nhân, đừng lo lắng, tôi sẽ làm cho chủ nhân cảm thấy thoải mái.”

Thấy anh ta ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, tôi gật đầu. Anh ta rất có ý thức của một tiểu yêu tinh.

Mặc dù không phải là mẫu tiểu yêu tinh mềm mại, dịu dàng mà tôi muốn. Nhưng ai nói chỉ tiểu yêu tinh mềm mại, dịu dàng mới có thể làm "thụ"! Còn tiểu yêu tinh cao ráo, đẹp trai thì lại không thể chứ?

Chúng ta không thể có sự kỳ thị tiểu yêu tinh!

Tôi, với tư cách là một thằng "công", chỉ cần có nghị lực, có sự kiên trì, thì khó khăn nào cũng có thể vượt qua!

Tôi nhanh chóng tự an ủi mình và trở nên vui vẻ trở lại.

Tôi vỗ vai Tần Dạ, nói đầy tự tin: “Yên tâm, tuy tôi cũng là lần đầu, nhưng tôi đã thức đêm để tìm hiểu rất nhiều, chắc chắn sẽ không làm anh đ/au.”

Tần Dạ gật đầu, đôi mắt anh ta sáng lấp lánh.

[1] 魅魔 - Incubus: m/a q/uỷ mê hoặc, ở đây dịch là tiểu yêu tinh để phù hợp với tiểu thuyết Trung.

2.

Tôi dẫn Tần Dạ đi khắp các ngóc ngách lớn nhỏ trong nhà, giới thiệu từng căn phòng một.

Anh ta rất ngoan, luôn bám sát theo sau tôi, không rời nửa bước. Giống như một chú cún lớn đeo bám chủ nhân.

Khi đến phòng ngủ và nhìn thấy chiếc giường đôi rộng lớn, tôi hỏi anh ta: “Thấy sao, có thích ngôi nhà này không?”

“Ừm, chỉ cần là nơi có chủ nhân, tôi đều rất thích.” Giọng anh ta trầm thấp, mang theo một chút quyến luyến khó nhận ra.

Tiểu yêu tinh này nói chuyện thật là biết cách trêu chọc người khác. Tôi khẽ ho một tiếng, hai tai nóng bừng: “Anh hẳn là biết, vì sao tôi đưa anh về nhà chứ?”

Ánh mắt anh ta rực ch/áy, nhìn thẳng vào tôi: “Ừm, biết.”

“Vậy anh muốn… bắt đầu ‘thực hành’ lúc nào?” Tôi thăm dò hỏi. Sợ anh ta căng thẳng, tôi thêm một câu: “Tất cả sẽ theo ý anh, nếu anh không muốn, tôi tuyệt đối sẽ không ép buộc.”

Thế nhưng Tần Dạ lại trông có vẻ mong chờ hơn cả tôi: “Lúc nào cũng được, chủ nhân.”

Anh ta trả lời không chút do dự, sự nhiệt thành trong mắt gần như muốn th/iêu đ/ốt tôi. Thấy anh ta thoải mái như vậy, ngược lại tôi có chút ngượng ngùng. Má tôi nóng ran: “Vậy, vậy thì đi tắm trước đã.”

Tắm xong mới dễ làm chuyện chính. Tinh ranh như tôi, đã tắm rửa sạch sẽ trước khi tiểu yêu tinh đến nhà.

Tôi vào tủ quần áo tìm đồ để thay cho Tần Dạ. Vì thân hình của Tần Dạ lớn hơn so với tưởng tượng của tôi. Thế nên, tất cả những bộ quần áo tôi chuẩn bị cho tiểu yêu tinh đều không dùng được nữa.

Xem ra, phải đặt m/ua một ít đồ mới rồi.

Tôi đành tạm thời tìm một bộ quần áo cũ của ba tôi để cho Tần Dạ mặc tạm.

Trong lúc Tần Dạ đi tắm, anh trai tôi gọi video. Ba mẹ tôi mất sớm, anh trai là người thân duy nhất của tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm