6.
Buổi hoan sau khi quay cáo rất thú vị.
Dù trong môi trường ồn ào náo trong cũng toàn câu “Chỉ để mình em xem” Lương Chu.
Tôi nhận ra được rằng thể để suy này sống mãi trong n/ão mình được, mỗi lần đến nó thể chế đỏ mặt.
Bạn trêu chọc vào bên má tôi: “Đang ăn cơm cái gì thế? Đừng bảo chán cơm cái khác nhé.”
Tôi đáp lại, nói xong cô vẫn cười nhạo tôi.
Ngẩng nhìn thấy thủ phạm, hai tai cũng nhỏ bừng như sắc mặt trông rất bình tĩnh, bình tĩnh từ chối mọi người đến mời rư/ợu ta.
Trên bày đầy sơn hào hải vị chẳng động đũa đến.
Tôi lấy thoại dưới gầm bàn, mở Wechat, nhìn thấy lời mời kết bạn Lương Chu gửi năm phút trước.
Thực ra mấy ngày cũng gửi rồi là…chỉ đồng ý.
Thôi kệ, lần này nhận vậy.
Tôi thể trở thành bạn bè thêm lần nữa.
Q/uỷ thần xui khiến bấm vào vòng bạn bè ta, mắt đ/ập ngay vào mấy ảnh siêu HOT HÒN HỌT ta.
Một ảnh, hai ảnh, ba ảnh,...
Nhìn chẳng thấy giống vòng bạn bè người tí nào cả.
Bạn qua rồi cười: “Sao ta đăng mấy kiểu này nhỉ? Dễ khiến hiểu lầm đấy.”
Tôi cũng hiểu lý do cũng tò thôi dứt khoát hỏi thẳng lần luôn.
Lương Chu ở đối diện gi/ật mình khi thấy thoại hiện tin ngẩng nhìn vài giây.
Anh lời rất nhanh, gửi hình vừa chụp hình lại.
Tôi bấm vào, bỗng cạn lời.
Trong hình đăng đăng trên trạng thái bạn bè.
Thời gian rạng sáng hai tháng trước.
Nội dung: Nam nhân sexy, vật nhân gian, 1 2. (Icon ngón cái)
Bạn theo dõi toàn quá trình cười đến mức nội “Ảnh đế hót vì yêu ăn mặc thiếu hahaa …Đúng đâu ai bình thường khi yêu, trông ta nghiêm vậy ai ngờ đâu. khóc đây”
Tôi cũng khóc.
Bài đăng này tồn trên bạn bè quá phút bị ta chụp hình chứ.
Quả ông bà ta nói đúng: Sai li đi dặm.
Lương Chu lai lời tiếp: “Anh tưởng làm thứ em chứ.”
Tôi choáng váng.
Tất cả hành động hoang đường này vô lý. Lương Chu dường khiến cũng thêm bất lời nào.
Thích sao?
Anh ư?
Nhưng sao tôi? gì để thích?
Tôi chạy đến hỏi thẳng cho xong.
Vẻn vẹn mấy chữ thôi nhập đi nhập xong.
Cho tận khi kết thúc bữa tiệc.
Mọi người như tán hết, Lương Chu cũng thấy tăm hơi đâu, được bạn dẫn đi đến đậu xe.
Có lẽ vì đ/è nặng khiến lòng cảm thấy mệt mỏi, tinh thần đi xuống.
Gần đến xe, bạn đột “Lương Chu nói trưng dụng xe tớ.”
Tôi chưa load vấn đề: “HẢ?”
“Tớ đồng rồi.” Bạn vai tôi.
“Anh ta ở trong xe ấy. Thôi đây nhé, đi dạo chị Triệu đây.”
Tôi chưa đồng mà.
Bãi đỗ xe như vậy trong chốc lát còn vang lên.
Tôi do dự chỗ hồi lâu cũng chọn mở cửa xe.