Chống Mắt Xem Hắn Đuổi Vợ

Chương 18

10/06/2025 18:30

Hôm nay tôi trực đêm.

Khi không có bệ/nh nhân cấp c/ứu, bầu không khí trong viện khá thoải mái.

Thỉnh thoảng có vài y tá ghé qua, mang đồ ăn đêm theo. Vừa ăn vừa tám chuyện.

"Bác sĩ Khúc, cuộc sống hôn nhân thế nào rồi?"

Tôi cười nhẹ, không trả lời thẳng.

Dạo này mối qu/an h/ệ của tôi với Thẩm Quyết khá kỳ quặc.

Cô y tá trước mặt thở dài n/ão nề: "Anh kết hôn rồi, bao nhiêu omega trong viện tan nát cả tim. Cả đứa mới vào viện dạo trước nữa, bị chồng anh đuổi cổ đi một cái, về khóc suốt."

Chuyện này tôi không biết thật.

Tôi cân nhắc từ ngữ, cố tỏ ra quan tâm:

"Sao thế? Bây giờ cô ấy..."

Tôi nói được nửa câu bị ngắt lời đột ngột.

"Ồ, đang tám chuyện gì vui thế?"

Thẩm Quyết tựa khung cửa, đuôi mắt ánh lên tia lửa gi/ận.

Đám y tá vội vàng chuồn thẳng.

Tôi bất lực: "Anh đến làm gì?"

Hắn ngồi phịch xuống ghế: "Không đến thì sao biết vợ mình đang nói chuyện vui vẻ với người khác thế này."

"Ai là vợ anh?"

"Em."

Ánh mắt hắn còn thẳng thắn hơn cả lời nói. Mặt tôi bỗng nóng bừng, ngay cả thuật tự thôi miên cũng vô hiệu.

Tôi gồng kiểm soát biểu cảm, đuổi khách:

"Anh làm ảnh hưởng công việc của em rồi."

Thẩm Quyết nhìn chằm chằm tôi, bỗng lấy hộp cơm ra từ sau lưng. "Canh đầu bếp của ông nội nấu, uống đi. Anh về trước... vợ yêu."

Hắn cố tình hạ thấp giọng khi nói hai từ cuối, quấn quýt ngọt ngào.

Tôi xoa đôi tai đỏ rực: "Về nhanh đi!"

Phòng lại yên tĩnh. Lòng tôi gợn sóng: Hình như hắn thật lòng thích tôi rồi.

Khi hắn đi rồi, mấy cô y tá lại lấp ló, nhăn mũi trêu chọc: "Người đi rồi mà cố ý để lại cả phòng tin tức tố."

Tôi ngẩn người: "Mùi gì?"

"Thì còn mùi gì nữa."

Bọn họ cười đùa bỏ đi. Để tôi đứng đó ngẩn ngơ.

Thực ra tôi đang nghĩ... Mùi tin tức tố của Thẩm Quyết là gì nhỉ?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn Trai Hôn Ước Từ Nhỏ Của Thiếu Gia Đệ Nhất Kinh Thành

Chương 18
Mẹ tôi và bạn thân của bà đều lấy chống là đại gia giới thượng lưu Bắc Kinh. Thế là hai người họ quyết đinh làm thông gia với nhau, nhưng trớ trêu thay lại đều sinh con trai. Từ nhỏ, "Thái tử Bắc Kinh" Hách Nhất Châu đã là kẻ bá đạo, luôn dọa tôi: "Khóc nữa là sau này anh không cưới em đâu." Tôi vừa nức nở vừa phân trần: "Em là con trai, anh không thể cưới em được." Lớn lên, không ngờ chúng tôi thật sự phải lòng nhau. Sau vài tháng hẹn hò chính thức, tôi đành đánh bài chuồn. Bởi vì tên tiểu bá vương ngày xưa giờ đã thành đại bá vương thực sự, thân thể tôi thật sự yếu đuối không kham nổi. Kết quả vừa trốn đi hưởng thụ được nửa tháng, tôi đã bị hắn bắt lại ở lễ hội té nước Vân Nam. Hắn liếc nhìn mấy anh trai vạm vỡ áo ướt sũng xung quanh, mặt lạnh như tiền: "Là cơ bụng anh không đủ đẹp, hay anh chưa đủ hăng say trên giường mà khiến em phải vất vả chạy đến tận đây tuyển hậu cung à?"
0
2 Hoài Lạc Chương 19
3 Con Gái Trở Về Chương 22
4 Phạm Quy Đắm Say Chương 26
9 Ân Trường Thọ Chương 23

Mới cập nhật

Xem thêm