Di Nguyện Của Chồng

Chương 28

21/03/2025 17:21

Mẹ dẫn ra khỏi thôn.

Đây lần đầu tiên kể khi lên, rời khỏi làng này.

Dưới gốc cây hòe già đầu bà lấy ra một chiếc túi vải cũ kỹ, bước đi rất nhanh.

Trời tuy lạnh, nhưng đi nhiều lòng bàn vẫn đẫm mồ hôi, ẩm ướt và ấm áp nóng hổi.

Đây nhiệt con người.

Mẹ q/uỷ.

"A!"

Lúc này đã cách xa thôn đủ khoảng, một chuỗi tiếng hét k/inh h/oàng vọng ra làng.

Tôi dừng bước, quay đầu nhìn ngao ngán.

"Mẹ ơi, làng ch/áy rồi!"

Mẹ nhìn sâu vào làn lửa nuốt trọn làng trên trời, kéo tiếp tục đi.

"Lửa đ/ốt đấy."

"Lai Đệ, đừng quay đầu."

Khi đã đi rất rất mệt đến mức nhấc nổi mới kể cho thật.

Bố con đẻ bà nội.

Bị b/ắt về bé.

Làng vốn lò buôn người.

Nhiều trong thôn dùng thuật, nhà có trai cần vợ cả làng cấu đi lừa phụ nữ bên ngoài về.

Ông bà chính kẻ chuyên đi b/ắt phụ nữ vào thế đó.

Cứ vài năm, cả làng tụ họp ghi danh cần vợ, bà lại ra ngoài bắt phụ nữ về.

Hơn hai mươi trước, họ m/ua được phụ nữ biết thuật.

Người phụ nữ đấu lại Bảy và bà, liền tấn công vào bác cả khi đó mới tuổi.

Bà ta dùng thiểm xà đ/ộc biến bác cả thành thằng ngốc.

Muốn giải được đ/ộc chú bác cả g/iao h/ợp với một trinh nữ vào dương, ngày dương, tháng dương, dương.

Nhưng bé gái đúng ấy hiếm.

Ông bà tìm suốt mấy thấy, lại cần có chăm sóc bác cả, thế họ b/ắt bố về.

Sau này họ lại bắt về cho bố.

Mục đích cuối chính ra tôi… làm th/uốc chữa cho bác cả.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

MÙI ĐỒNG TIỀN

#BERE Phụ thân ta là đệ nhất phú thương Đại Chu, dưới gối chỉ có mỗi ta là nữ nhi. Vì muốn bảo vệ ta, người đem theo một phần sính lễ khổng lồ gả ta vào hầu phủ. Hôm định thân, ta mộng thấy một giấc mộng: Trong mộng, hầu phủ khinh thường xuất thân thương hộ của ta, tiểu hầu gia lại nhất mực sủng ái biểu muội tài nữ. Sau khi phụ thân qua đời, của hồi môn của ta bị nuốt sạch. Tiểu hầu gia vì muốn扶正 biểu muội, liền mua chuộc bà đỡ, ra tay độc ác khi ta lâm bồn. Tỉnh mộng, tiểu hầu gia liền dẫn biểu muội bước vào tiệm châu bảo nhà ta. Hắn nói: "Ngươi đã muốn gả vào hầu phủ, thì nên rũ sạch cái mùi đồng tiền trên người, hầu phủ chúng ta không chịu nổi mất mặt như thế. Tiệm này cứ đưa cho biểu muội, coi như lễ ra mắt của tẩu tử." Ta nhìn vẻ kẻ cả trên gương mặt hắn, lạnh lùng cười một tiếng. Quay đầu sai quản gia lập tức đuổi hai người ra khỏi cửa. "Cái hạng bần cố nông, còn chưa bước qua cửa đã muốn chiếm của hồi môn của vợ? Cao môn hầu phủ như các ngươi, còn chẳng bằng nhà nông dân biết điều biết lễ!"
Cổ trang
Nữ Cường
Sảng Văn
0
Quy Môn Chương 15
Tri Dư Tri An Chương 21