Đó là một ngôi m/ộ tổ.

Người đàn ông trung niên dẫn tôi đến r/un r/ẩy, nói năng yếu ớt: "Chính là đây, ba trăm một đêm."

Tôi đeo ba lô, nhìn trái nhìn phải: "Không có giường, tôi ngủ ở đâu?"

Người đàn ông nở nụ cười kỳ quặc: "Không cần giường."

Anh ta nói xong, vội vã bỏ chạy.

Tôi ngồi trước m/ộ, nhìn những chữ khắc màu đen trên bia m/ộ.

[Trần Dụ Sinh]

Chỉ vỏn vẹn ba chữ, không có bất kỳ miêu tả nào về cuộc đời. Oán khí đen ngòm xung quanh ngôi m/ộ dày đặc và u ám.

Tôi vuốt ve tấm bia, nghe thấy tiếng thì thầm từ phía xa vọng lại.

"Con bé này không cha mẹ người thân, ch*t cũng không ai biết, tối nay chính là nó, ngày mai tính sau."

"Anh chắc chứ? Đừng để lúc sau có người tìm đến cửa..."

"Tìm đến cửa thì cho chút tiền là xong, anh thiếu tiền à?"

"Không thiếu."

"Thế chẳng được rồi!"

"Nhưng ngày nào cũng gi*t một người, không có hồi kết, sống sao nổi?"

"Nếu anh không muốn tìm người canh m/ộ, mỗi đêm ch*t chính là người nhà anh đấy! Tội lỗi tổ tiên anh gây ra, anh còn muốn giải quyết nhẹ nhàng sao?"

Một đạo sĩ, một nhà giàu ở thủ đô, chỉ vài câu đã định đoạt sinh tử một con người.

Tôi đ/au lòng xoa xoa tấm bia.

"Chồng ơi, tám trăm năm rồi, sao anh vẫn chưa nghĩ thông?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Thân Phận Thay Thế Này Không Dễ Đối Phó

Chương 18
Vì bạch nguyệt quang của mình, Thẩm Diệp suýt chút nữa đã bóp cổ tôi đến chết. Khi tôi dần thoát khỏi bóng tối nặng nề và tâm trí dần tỉnh táo trở lại, Vương Ma Ma - người luôn hầu hạ bên cạnh - đã reo lên đầy phấn khích: "Chúc mừng phu nhân, chúc mừng phu nhân!". Tôi chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, nơi cổ họng vẫn còn vương chút cảm giác nghẹn thở. "Chúc mừng vì việc gì?" Tôi lạnh nhạt hỏi. Ánh mắt liếc nhìn căn phòng xa lạ, đây không còn là phòng tôi ở tại phủ Hầu nữa. Có lẽ khi tôi hôn mê, đã bị khiêng ra khỏi phủ Hầu và ném vào nơi không rõ này. Vương Ma Ma xoa xoa mu bàn tay tôi cười: "Phu nhân đã có thai rồi, đây chẳng phải là chuyện vui trời giáng sao?" Nhưng sau trò hề đó kết thúc, ánh mắt lạnh lùng của hắn, bàn tay hung bạo định bóp cổ tôi, khiến tôi hoàn toàn nhận ra thực tại.
Cổ trang
Ngôn Tình
0