Tôi thấy Tần Hoài nắm ch/ặt tay, cứng đờ người không nói nên lời.

Trong đầu anh chỉ toàn lời ch/ửi rủa Lâm Nhĩ, tôi sợ anh không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị hệ thống vứt bỏ, cuối cùng chẳng còn một xu dính túi.

Cũng sợ bản thân không nuôi nổi anh, tôi đứng phắt dậy nói đỡ: "Trưởng phòng, anh cũng đ/ộc thân đấy thôi, hay chúng mình thử với nhau đi?"

Lâm Nhĩ thật sự nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, trước tiên nói: "Nhưng anh có đứa con 2 tuổi rồi. Nếu không phải vì con còn nhỏ, anh đã tìm người từ lâu."

Rồi anh ấy lại nói: "Anh thấy hai chúng ta cùng vai vế, nếu không ngại thì em vì tình yêu mà chịu thiệt một chút, em làm top nhé?"

Tôi đáp: “Chưa thử bao giờ, nhưng cũng không phải không được.”

Tần Hoài cuối cùng không chịu nổi, nắm cổ tay tôi lôi ra ngoài.

Vào văn phòng, anh đẩy tôi dựa vào tường, bắt đầu hôn tôi, đến khi tôi nghẹt thở mới buông ra.

"Anh làm gì vậy!" Tôi trợn mắt gi/ận dữ.

"M/ộ Vũ, cậu vừa nói thế là ý gì? Dám ngoại tình ngay trước mặt tôi!"

[Hôn được vợ rồi, môi vợ quả nhiên mềm thật, bị mình hôn đỏ ửng cả lên.]

[Mình còn muốn hôn nữa, nhưng hình như vợ nổi gi/ận rồi.]

[Hu hu, vợ đừng gi/ận, anh chỉ gh/en thôi mà. Vợ không có lỗi, tất cả là lỗi của Lâm Nhĩ!]

Đứng gần thế này, tôi thực sự bị tiếng lòng của anh làm cho nhíu mày.

Quan sát thấy anh không bị điện gi/ật, chắc vẫn trong cốt truyện bình thường, tôi yên tâm diễn tiếp: "Sao tôi không được nói chuyện với Lâm Nhĩ? Anh ấy đã đồng ý rồi!"

"Ngoại tình là vô đạo đức!"

[Hu hu, vợ đừng nói chuyện với cậu ta, nói chuyện với anh đi.]

Tôi cười kh/inh bỉ: "Tôi vô đạo đức? Thế còn anh? 3 năm kết hôn, anh từng làm người chồng tử tế chưa? Tôi muốn ly hôn!"

Vừa dứt lời, tôi đã hối h/ận.

Tôi không hề định nói thế, chỉ là không khí bị đẩy lên cao trào nên bỗng buột miệng thôi.

Không biết Tần Hoài định làm gì, chỉ thấy anh gi/ật mình một cái, chắc là bị điện gi/ật.

Tôi muốn nói xin lỗi nhưng sợ anh nghi ngờ.

Cuối cùng anh để tôi đi.

Về phòng làm việc, đồng nghiệp dò hỏi: "Sao thế? Sao môi sưng vậy?"

Tôi viện lý do: "Tần tổng đ/á/nh đấy. Bảo em lắm mồm."

"Đánh sưng môi á?" Đồng nghiệp nhìn tôi đầy thương cảm.

Lâm Nhĩ định đi đòi công bằng cho tôi, tôi kéo lại: "Đừng! Đi vào cũng ăn đò/n như chơi."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Vật tế thần và phản diện phá sản có kết thúc hạnh phúc.

Chương 17
Tôi xuyên thành người chồng phá gia chi tử của nhân vật phản diện Bùi Vọng - kẻ đang sa cơ lỡ vận. Lúc này nguyên chủ đang định lén bán hết đồ đạc giá trị trong nhà, cuỗm tiền bỏ trốn sau khi Bùi Vọng phá sản. Nhớ lại kết cục thảm khốc trong nguyên tác khi nguyên chủ bị Bùi Vọng trở lại trả thù tàn nhẫn. Tôi lập tức dừng tay, quyết định bám chặt đùi hắn, an phận làm người đàn ông đứng sau thành công của hắn. Chỉ là tiết kiệm tiền thôi mà? Tôi quá giỏi việc này rồi. Chuyển nhà thuê tầng cao không thang máy, vừa tập thể dục vừa tiết kiệm một công đôi việc; Bùi Vọng đi làm, tôi đổi số điện thoại mua thẻ tháng xe đạp công cộng cho hắn; Bùi Vọng muốn đặt đồ ăn, tôi lập tức mở ứng dụng... Sau này, khi Bùi Vọng lại công thành danh toại. Tôi định nhận tiền chia tay rồi đi. Ai ngờ lại bị người đàn ông mắt đỏ ngầu ghì chặt trong lòng, nghiến răng hỏi: "Giờ anh đã có tiền rồi. Vẫn không đủ tư cách ở bên em sao?"
Boys Love
Đam Mỹ
Hiện đại
989
Tượng Báo Thù Chương 13
Đồng Vải Chương 10
Nghiêng Thành Chương 8
Sự Thật Chương 28