Hung Trạch

Chương 10

17/07/2025 11:17

Cả chúng nghe đều b/ắn người, đồng loạt ngón tay ông ta màn hình.

Ở chân thang, biết từ lúc nào, bỗng xuất hiện tóc xõa hiện từ không!

Người mặc áo trắng phía trên, quần đỏ phía dưới, chân đứng bất động tối thân lại thứ ánh xanh nhạt kỳ quái.

"Ha ha, yêu khá đấy, dám tu quang, quả nhiên hung sát!"

Trần đại sư lạnh tiếng.

Ba h/ồn bảy vía vốn đã sợ nửa của tôi, nghe đại sư nói lại hết.

Suýt nữa bên cạnh đại sư phong thủy, sợ gì?

Huống chi ở hiện trường!

Con dữ mấy, lẽ nào dữ hơn Sadako?

trèo dây điện sao?

Ý thức được bản thân nguy hiểm, lại lo lắng cho Trương.

Quan sắc mặt đại dù ông ta ngoài miệng nói đang với thứ gh/ê g/ớm thần thái thì hoàn vẻ lo lắng.

Tôi liền lấy lòng:

"Dù tu được quang, chắc của đại sư đâu…"

Trần đại sư phẩy tay, giọng đầy phong thái:

"Chuyện nhỏ, chỉ cần phu thu dễ trở bàn tay!"

Lời vừa chuỗi tiếng trẻ khóc lóc thảm thiết vang lên từ nữ.

Khóe miệng vừa nhếch lên của đại sư bỗng cứng giọng nói run nhẹ:

"Lẽ nào sự sát?!"

"Đại đại gì?"

Lưu Linh sợ h/ồn, lúc co rúm nhím trên sofa, bám ch/ặt lấy cha, giọng nghẹn ngào hỏi.

"Tử ch*t lúc bụng th/ai nhi chưa sinh?"

Ông tỉnh táo hơn trai, bỗng nhớ điều quay sang hỏi đại sư.

Trần đại sư gật nặng nề.

"Đúng bình ch*t đi, h/ồn phách sẽ tan tại chỗ."

"Chỉ những kẻ ch*t oán niệm cực sâu mới lưu lại được hai h/ồn phách nơi từng sống, thể tồn tại lâu"

"Gió dương gian, ánh mặt với h/ồn phách bình thân thể bảo vệ khác hình ph/ạt lăng trì, chịu nổi bao sẽ hoàn tan biến. Loại khả năng hại thường."

"Nhưng sâu biển, m/áu thành sông, thà chịu bị nghìn đ/ao, quyết chờ thời cơ b/áo th/ù."

"Nếu thời gian ai thu để chúng chịu đựng thành công, thì khác nào rồng lên mây, vượt hoàn l/ột x/á/c từ thành được thần thông sống thể chống lại. Đã thế cực kỳ dai!"

"Không chỉ kẻ đã hại ch*t mình đòi mạng, bất kỳ ai động vào nó… sẽ bị truy tận chân bể."

Ch*t ti/ệt, nó sự thể trèo dây điện à?!

"Trong các loại hung dữ loại: bạch y hồng y sát!"

"Nếu hai loại trước, với đạo của thu được."

"Dù thông kết hợp hai luồng oán khí, cắn răng liều nửa mạng đủ, chỉ là..."

"Chỉ sao?!"

Cả hai cha họ đã rơi vào trạng thái hoảng lo/ạn.

Ngay cả ông vẫn giữ bình tĩnh ban đầu, lúc run lên.

"Còn hỏi sao? Tổng cộng hung mặc trắng trên, đỏ dưới, bụng đứa nữa, hợp nhất, thế chắc ch*t chắc rồi!"

Tôi tuyệt vọng màn hình, vừa gi/ận vừa thương Trương vẫn ngủ ch*t dưới thời cả sợ hãi.

"Cũng c/ứu được!"

Tôi suýt khóc.

Lão nói chuyện quanh co lần sự muốn đ/ập vào tường, làm được ông ta.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm