Trước cổng Cục Dân Chính.
Tôi từ giờ sáng đến giờ chiều.
Anh vẫn hiện.
Tưởng rằng sau sẽ dẫn gái đẹp đến trong phẫn nộ.
Khiến tôi phải xin thêm một nghỉ phép.
Thôi hai năm thân cũng đủ điều kiện dị.
Cũng tốt, kết trên danh nghĩa và một đình viên mãn giả tạo giúp ích cho đ/á/nh thăng chức của tôi.
Tôi liên với nữa, nhưng đăng vài dòng thái u sầu chỉ và đám bạn nhậu của thấy được.
Trước rời đi.
Tôi nhắn từ bạn ta:
“Trần Tài Hoa, cô và vốn cùng thế giới.”
Tôi sửa tên mình dù bị gọi sai.
Sau đó, hắn gửi một video.
Trong video, cầm chai rư/ợu dựa sofa.
Rư/ợu cổ họng thấm lại vệt gợi cảm.
Hai bên ngồi toàn nhân đẳng cấp người qua đường nhìn.
Người định khoe cảnh phóng đãng hào hoa.
Đúng lúc có tiếng hét vang:
“Tuần trước rồi!"
Phong phản ứng.
Nhưng với hiểu biết ta, tôi lập tức ra bàn tay nắm chai rư/ợu của đang siết ch/ặt.
Thảo nào.
Phong nghỉ việc sớm, phải bù đắp kỷ niệm bỏ lỡ, mà là lỡ mất cô ta.
An D/ao.
Cái tên đúng chất nữ chính tiểu thuyết.
Chính là người yêu cũ từng ngoài phát triển nghiệp của anh.
Người mà từng muốn cưới.
Người phụ nữ duy nhất trai hối cải, vương lên bờ.
Video này thật tệ.
Đến 30 giây cuối, nữ chính mới lộ diện.
Người phụ nữ phong tình vạn hiện trước cửa phòng VIP, giữa tiếng hò reo tiến phía Duật.
Cảnh đột ngột.
Tôi do dự một lúc, định đến tận nơi.
Trước club.
Tôi dễ dàng ra Duật.
Chiếc Audi RS7.
Vừa hay thấy cầm điếu th/uốc bước ra.
Đôi dài bắt chéo dựa xe, mái tóc xoăn nhẹ bay trong lộ đường hàm sắc cạnh.
Ngoại hình ưu tú bao người nhìn.
Nhưng bóng hồng nào lọt mắt ta.
Cho đến hiện.
Cô nở nụ cười nịnh nọt xen lẫn ngượng ngùng, cố tỏ ra thản nhiên:
"Phong Duật, gh/ét em đến mức thèm chào sao?"