21.

Tôi siết ch/ặt lòng bàn tay, tự nhủ với bản thân rằng không còn thời gian để đ/au khổ đâu.

Nhất định phải trở về!

Tôi không thể để công sức của Thẩm Như Cảnh trở thành công cốc!

Nhưng nhân viên đặc phái của cục còn đến sớm hơn dự kiến.

Họ giơ khẩu s/ú/ng lục màu bạc lên, n/ạp đ/ạn và nhắm vào tôi.

“Yêu cầu ph/ạ/m nh/ân đầu hàng ngay lập tức! Nếu không b/ắ/n ch*t tại chỗ!”

Tôi không cam lòng quay lại, từ từ giơ hai tay lên.

Chỉ còn vài bước nữa thôi, thế mà vẫn chậm một bước ư?

Đúng lúc này, một giọng nữ vang lên.

“Cô Khương, đi mau!”

Cái bóng trắng đứng chắn trước mặt tôi.

“Lạc Minh Nhã? Sao cô lại ở đây!”

Cô ấy không quay đầu lại: “Giang Chỉ đã kể cho tôi nghe mọi chuyện về cô rồi.”

Rõ ràng các nhân viên đặc phái đang do dự vì sự thay đổi đột ngột này.

Vì họ quản lý người xuyên sách, nhưng không thể gi*t ch*t người ở thế giới nguyên bản.

“Cô Lạc Minh Nhã, mong cô tránh ra cho!”

Có lẽ Lạc Minh Nhã chẳng biết gì về chuyện lần này, cánh tay mảnh khảnh của cô vẫn đang run nhè nhẹ.

Nhưng thân hình g/ầy yếu ấy vẫn đứng chắn trước người tôi, cùng tôi đối chọi với ý muốn của thế giới này.

Cô ấy nghiêng đầu mỉm cười với tôi: “Thật tốt quá, tôi vẫn có thể làm được điều gì đó cho cô.”

Rào chắn của điểm dịch chuyển đã mở ra.

Lần này, không ai có thể ngăn cản tôi về nhà.

Thế giới dần mờ đi, một tia sáng trắng lóe lên trong nước mắt tôi.

Cơ thể tôi càng ngày càng nhẹ…

Cuối cùng cũng lên đường về nhà.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn trai nhờ anh trai yêu tôi, rồi hối hận

Chương 15
Vào năm thứ 3 khi tôi và Đoạn Lãng ở bên nhau, tôi tình cờ nghe được một người bạn của anh ấy hỏi: "A Lãng, cậu bảo anh trai đóng giả cậu, rồi hẹn hò và hôn bé bạn trai nhỏ của cậu, cậu ta thật sự sẽ không phát hiện ra sao?" Đoạn Lãng nhả ra một làn khói thuốc, chẳng để tâm: "Hai anh em tôi giống nhau như đúc, đầu óc Trình Nhiên lại đơn giản, sẽ không phát hiện ra đâu." "Hơn nữa, anh tôi cực kỳ kỳ thị đồng tính, lại biết tôi không chơi đồ cũ, nên anh ấy sẽ không thật sự ngủ với cậu ta." Tôi cúi mắt, giả vờ như không biết gì. Hóa ra 3 năm nay, người hẹn hò, nắm tay, hôn tôi, đều là anh trai của Đoạn Lãng. Người siết eo tôi và bảo tôi gọi "ông xã" cũng là anh ấy.
1.19 K
2 Thần Dược Chương 15
3 Bé Lục Cục Cưng Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm