Hàng ngày vừa mở mắt, tôi đã vội vã đến văn phòng của Lam Hiêu.
Ngoài những cuộc đối thoại lặp đi lặp lại về vòng lặp tử thần, suốt thời gian còn lại, tôi cùng anh ta bàn bạc kế hoạch trong văn phòng.
Những lúc bực dọc, tôi tranh thủ tìm Lê Thiên Tuyết giải tỏa.
Ngày đầu tiên, đang lúc cô ta chải chuốt điệu đà, tôi xông thẳng tới t/át liên tiếp 10 cái.
Cô ta sững người hồi lâu rồi kêu lên thất thanh.
Ngày thứ 2, tôi giả vờ ngưỡng m/ộ, lừa cô ta tháo chiếc vòng ngọc ra, rồi dùng hết sức đ/ập mạnh vào đầu cô ta khiến chiếc vòng vỡ đôi.
Cô ta ôm đầu kêu la ầm ĩ: “Gọi cảnh sát! Mau gọi cảnh sát!”
Ngày thứ 3, tôi đổ 5 cốc nước sôi lên đầu cô ta.
Ngày thứ 4, tôi tặng con rắn làm khăn quàng cổ rồi ân cần đeo cho cô ta.
Lam Hiêu nghiêng đầu hỏi: “Cô không thấy tiếng hét của cô ta khó nghe sao?”
Tôi nhướng mày: “Sao lại khó nghe? Tôi thấy giống như nhạc nền cho cuộc trả th/ù mà.”
Anh ta bật cười, lắc đầu bất lực.
Trong tiếng gào thét triền miên của Lê Thiên Tuyết và sự trợ giúp tận tình từ Lam Hiêu, cuối cùng tôi cũng xây dựng được kế hoạch sinh tồn và b/áo th/ù.
Bước đầu tiên dĩ nhiên là thoát khỏi vòng lặp tử thần.
Nhân lúc đang ghì ch/ặt và đ/ập đầu Lê Thiên Tuyết, tôi lén lấy lá bùa từ trong túi cô ta ra.
Sau khi được thầy phong thủy của Lam Hiêu kiểm tra, tôi được biết chỉ cần người bị ghi bát tự nhỏ m/áu vào lá bùa rồi đem đi đ/ốt là xong.
“Đơn giản vậy sao?”
Tôi không dám tin vào tai mình.
Cách phá giải cho những cái ch*t đ/au đớn triền miên lại dễ dàng thế ư!
Lam Hiêu hào hứng thúc giục: “Đốt ngay đi!”
Anh ta hớn hở đưa tôi chiếc bật lửa với ánh mắt lấp lánh.
Tôi run tay đón lấy, rồi lại đặt xuống.
“Sao thế?”
“Không vội.”
Lam Hiêu phát đi/ên: “Không vội? Cô muốn ch*t thêm mấy lần nữa hả?”
Tôi đăm đăm nhìn lá bùa, sau hồi lâu mới chậm rãi nói: “Tôi đã nói rồi, tôi muốn b/áo th/ù.”
“Chuyện q/uỷ dị thế này, pháp luật không trừng trị được bọn họ. Mà trên thực tế, Cố Dĩ Thịnh vốn kỹ tính tỉ mỉ, chắc chắn đã hủy hết chứng cứ rồi.”
“Anh ta và Lê Thiên Tuyết ngoại tình nhiều năm, lập kế hoạch gi*t tôi nhưng vẫn giả vờ quan tâm ân cần. Kế hoạch của tôi khó lòng đối phó được với anh ta.”
“Vậy cô định làm gì?” Lam Hiêu gi/ận dữ hỏi.
“Tôi cần thử nghiệm liên tục cho đến khi chắc chắn thành công.”
Lam Hiêu nhíu mày nhìn tôi hồi lâu: “Ý cô là vẫn muốn ch*t thêm nữa?”
Tôi đảo mắt: “Anh đúng là bậc thầy tóm tắt.”