A Mạch tòng quân

Chương 83: Danh kiếm

01/04/2025 15:44

Chương 83: Danh ki/ếm

Đường ngẩn về Mạch, “Ở Thịnh Đô?”

A đầu: Thúy Sơn, nữa dường đó tìm bắt chính c/ứu đi.”

Đường xong, chợt biến sắc gi/ận liều mạng thát tử, triều câu kết làm bậy, thật đáng h/ận.”

A chỉ trầm mặc, bởi xuất hiện Thịnh Đô, tại được c/ứu. Có được kẻ khả năng bài c/ứu hắn hề đơn giản. Nhưng triều kết sát Mạc, từng gi*t mười lăm vạn thật sự rõ, thư gia uống mê kia hòa hợp Thương Dịch Chi Nhị hoàng Tề Thịnh Hoa trưởng công chúa bao giờ lộ diện giác nào bà ta… Thịnh Đô thật gì dòng nước sâu đáy.

Đường được liền gọi: “A Mạch?”

A này phục tinh thần, về Nghĩa: vậy?”

Đường vừa thất thần, gì, chỉ hỏi: “Vừa thuyền qua thành Hưng, b/ắn Thanh, không?”

“Đúng quả b/ắn trúng, hay chỉ nếu dễ dàng vậy dừng chút, hỏi: “Không gia lãnh binh đông tiến hay sao? Không lần này vẫn đủng đây.”

Đường đáp: “Nghe hoàng thát ngại diệt mười lăm vạn sát quá nặng, nên hưởng chút hạ vậy.”

A bật “Ngại sát quá nặng? Tiểu hoàng thát này hài hước thật, nếu hắn nhất muốn xâm chiếm Hạ, cơ hội diệt ta? Từ xưa danh danh ki/ếm vung gi*t người. Tự nỗi h/ận thanh thật nỗi h/ận sắc bén lưỡi nếu chuyện gi*t người, dùng lửa đ/ốt cây gỗ được sao, muốn dùng bảo ki/ếm! Những lời này hắn được sỉ cực điểm, thật khiến kỹ nữ đền thờ!”

Đường vậy nhất ngẩn lẳng suy lát, hỏi: “Nói thế, sai sao?”

A nghĩ, đáp: “Anh hạ lệnh đồ thành nếu Hạ đổ hết đúng.”

Sắc trầm xuống, hỏi: “Chẳng lẽ gi*t dân làm nh/ục phụ nữ do binh lính hay sao?”

A lát, đột hỏi: nếu ngày chiến trường, chứ?”

Đường khẽ biến sắc tức trách m/ắng: ngôn, tự nguyền rủa mình vậy!”

A vẫn hỏi: đừng vội, xem không?”

Đường tức gi/ận buồn thèm ý qua, hì hì về Nghĩa, tiếp tục truy vấn: mau, hay th/ù?”

Đường rất tức gi/ận, xoay đành trầm đáp: “Tất th/ù, nếu chuyện gì, nhất tha lũ thát tử!”

A hỏi: “Vậy tìm th/ù?”

Đường vậy sửng sốt, khó hiểu về Mạch: “Tất tìm thát tử!”

A “Trên đời này thát hàng trăm hàng ngàn người, tìm tên thát nào? Kẻ gi*t chăng? Nhưng sợ chính hắn chiến rồi, tìm Cấp hắn ta? Là Thanh? Chu Chí Nhẫn, Trần Khởi, hay hoàng thát tử?”

Đường hỏi nhất ngây ngẩn người, chỉ Mạch, lời.

A chỉ nghiêm sắc đệ nhân, thát tay số, bọn cha mẹ muội, bao nhiêu vì đ/au xót muốn tìm Ngươi gi*t gi*t hắn, vốn mớ bòng rối rắm, th/ù?” ngừng cân nhắc chút thêm: “Nói cùng, lính, qua chỉ đ/ao nếu tâm lam bề trên, thanh đ/ao đó nào cớ đả thương người?”

Đường im lặng, cúi con mình đang cưỡi, nhẹ hỏi: “A Mạch, tòng năm, đệ tốt nào không?”

A a!”

Đường mỉm vẫn hỏi: “Những sao? Có tính hợp Hoặc cận không?”

A ngợi lát, đáp: Sĩ Cường coi đi, Trương Sinh, Vương Thất, Lý Thiếu Hướng Từ sinh tuy chút giảo hoạt, đối tệ.”

“Bọn sống?” hỏi.

A ngẩn hỏi thế, nghi hoặc về Nghĩa, đáp: “Tất sống.”

Đường chua sót “Thời tòng lâu, bọn vẫn bên cạnh ngươi, đương nào, từng đi, tay thát tử, rằng lính chỉ đ/ao nữa.” ngẩng về xa xa, nhẹ “Đợi ngũ được dài, liền chỉ con bình thường, m/áu thịt, yêu buông tay!”

A Nghĩa, nhất lời.

Đường Mạch, thêm: “Cho nên, về chớ tinh khó tránh nảy sinh mầm vạ.”

A cúi chỉ ngồi ngựa, lát đột hỏi câu đuôi: lòng thát ta?”

Đường ngẫm “Đương giống nhau.”

A cúi xuống, suy gì.

Đường chỉ bên cạnh. Hai nhất chuyện, sau, giữa sự tĩnh núi rừng, chỉ âm thanh chiến mã nện đất, quấy nhiễu tinh thần khiến rối lo/ạn. hoàn toàn trái ngược suy hề lẽ chính sao?

A mải suy nên ý tiếng đuổi theo sau, cưỡi song song trước, động liền ngừng cân nhắc chút khẽ quất roj lưng ngựa, vừa vừa đuổi theo, lớn: “Đường đợi tại hạ chút!”

Đường tiếng liền đầu, nhíu mày căng thẳng.

Lâm ôm quyền về “Tại hạ Thận, dưới trướng ngưỡng lâu, hôm nay được gặp, thật sự sinh hữu hạnh[1].”

[1]. Tam sinh hữu hạnh: Hạnh ba sinh. nay được hạnh tu được ba kiếp rồi.

Đường lễ hàn huyên lai ngưỡng lâu, ngưỡng lâu.”

Lâm này tiếng chào Mạch, hỏi Nghĩa: “Đường quen sao?”

Đường kịp trả lời, giành hỏi gì lạ thế, nếu quen nhau, khiến chê sao?”

Lâm móc câu, khó chịu, ngược “Ta ý khác, chỉ thuận miệng hỏi chớ bụng.” Nói về Nghĩa, chút ngượng ngùng.

Đường thế, lòng quái dị, bất quá vẫn giải thích: “Năm thát xâm phạm giới nam, thành Hán thành phá nhau vất vả Dự Châu nhập dưới trướng Thương nguyên soái, về tiến Ô Lan trở thành nên coi quen biết.”

Lâm gi/ật mình “Ồ, thế, từ sau, hai vị so rất thiết, nguyên nhân này.”

A đột ngắt lời chớ thế, thiết nhau, đệ đồng sinh tử, sự biệt!”

Ánh nóng rực chằm Mạch, hỏi: “Ta đây gia nhập đối đãi giống được không?”

Đường lòng ánh trầm xuống về ngựa, động quá mức lỗ mãng, giống phong nhân. Lại “Tại hạ đối nhau được.”

Lâm khẽ gi/ật mình, kịp mở miệng, tiếp: “Đường tả này sánh được? lời này rồi, may rộng lượng so nếu rơi hay đâu.”

Lâm thế, nhận lỗi: “Đường tội, mạt suy nghĩ, mong đừng trách.”

Đường thản “Không sao, sống ngũ, nên quá chú ý vậy.”

Đang sĩ phi dừng ba người, về lễ, truyền lệnh: đang tìm mời mau chút.”

Lâm về ôm quyền cáo tầm tha dạo vòng Mạch, sắp quên dặn Mạch: “Mạch trăm ngàn lần chớ quên ước tại hạ!”

A đáp: “Đương nhớ rõ.”

Lâm mỉm này thúc rời đi.

Đường nhíu mày, Mạch, hỏi: “Ước gì?”

A đáp, hỏi Nghĩa: này nào?”

Đường nghĩ đáp: tùy tiện, tâm tư đơn giản, qua đấy cố tỏ thế.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm