Trời ơi là trời!!! Cô ấy hôn tôi!
Cô ấy hôn tôi!!!!
Cô! Ấy! Hôn! Tôi!
Tim tôi như sắp n/ổ tung ra từng mảnh rồi, vậy mà cô ấy vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra?
Chuyện gì đây?
Cô ấy… lẽ nào thường xuyên
hôn người khác sao?
Không thể nào… đúng không?
Phải không?
Phải không???
Hóa ra ở cạnh Khương Tiểu Ngư không hề dễ chịu chút nào.
Cảm giác như có một đống bướm bay lo/ạn trong bụng, ngứa ngáy và mất kiểm soát.
Tôi phải dùng hết lý trí mới kìm được bàn tay đang muốn hành động.
Không chỉ muốn véo má, mà còn muốn... hơn thế nữa.
Muốn ôm, muốn chạm, muốn ghì lấy không buông.
Trì Lâm Uyên, mày bình tĩnh lại!
Cô ấy còn nhỏ.
Ngây thơ, không hiểu chuyện.
Đừng có mà bi/ến th/ái, mày là người chứ không phải sói.
Nhưng đôi lúc… tôi thấy tất cả mọi người đều m/ù.
Không ai nhìn ra những điều tuyệt vời trong cô gái này.
Họ không biết cũng chẳng sao.
Tốt hơn là đừng ai biết.
Như thế - Tiểu Ngư sẽ là của riêng tôi.
Tôi sẽ bảo vệ cô ấy.
Không ai được b/ắt n/ạt cô ấy.
Không ai được động vào cô ấy.
Không ai được chạm đến dù chỉ một sợi tóc.
Tôi và Khương Tiểu Ngư… chính thức là một đôi rồi.
Dù cô ấy còn chưa nhận thức rõ "tình hình", nhưng không sao cả.
Chỉ cần em ở bên tôi, tôi sẽ đợi em "tỉnh ngộ".
Còn Chu Trần?
Biến đi, tìm chỗ nào mát mẻ mà ngồi.
Thật cảm ơn mày đã ng/u ngốc đến mức tự dâng Tiểu Ngư cho tao.
Không ai cư/ớp lại được đâu, tin tao đi.
Ngoại truyện – Gặp mặt "em họ"
Hôm nay, Tiểu Ngư dẫn tôi đi gặp em họ cô ấy.
Tưởng đâu lễ phép dịu dàng, ai ngờ con nhóc đó vừa thấy mặt đã đ/á tôi một phát.
"Được rồi, ngươi n/ợ ta coi như trả xong."
Tôi sững lại một giây - rồi nhớ ra.
À, là con bé từng đến cầu nguyện dưới gốc cây, bị tôi m/ắng cho một trận rồi đ/á lăn ra đất.
Không ngờ còn có ngày tương phùng thế này.
Con bé quan sát tôi hồi lâu rồi cười khẽ, bảo:
"Một mình đóng hai vai, cũng khổ nhỉ."
Tôi cũng cười.
Nhẹ như gió lướt qua vai:
"Em không phải cá, sao biết được niềm vui của cá?"
Khương Tiểu Ngư lập tức xoay đầu nhìn tôi:
"Cá gì? Gọi em hả?"
Tôi xoa đầu cô ấy, cười:
"Con cá nhỏ này cũng đang rất vui đó."
Con bé kia nhăn mặt hét lớn:
"Á á á đồ yêu đương thối tha cút xéo đi!"
Trước khi quay lưng bỏ đi, nó còn nói:
"Từ giờ Khương Tiểu Ngư giao cho anh, hãy đối xử tốt với chị ấy."
Tôi gật đầu.
Tất nhiên.
Đó cũng là vinh hạnh lớn nhất đời tôi.