Mẹ Kế Tốt Hơn Mẹ Ruột

Chương 2

14/04/2025 16:15

Em gái tôi xinh đẹp lắm, mắt to da trắng, dù là chị em ruột nhưng chúng tôi chẳng giống nhau chút nào.

Từ nhỏ em đã làm người mẫu nhí, ki/ếm được rất nhiều tiền, là viên ngọc quý trong lòng mọi người. Bố mẹ thường thở dài: "Giá như Tiểu Bảo sinh ra trước thì đâu đến lượt Đại Nha". Ngay cả tên của chúng tôi cũng khác biệt như trời với vực.

Khi em sinh ra, bố mẹ lật muốn nát cuốn từ điển, còn mời thầy bói đặt tên là Tống Nguyên Ý, ngụ ý hạnh phúc viên mãn. Còn tôi là Tống Đa Dư - kẻ thừa thãi trong nhà.

Lúc ly hôn, bố mẹ giằng co giành quyền nuôi em. "Tiểu Bảo theo mẹ, mẹ m/ua váy công chúa đẹp nhất cho con, dẫn con đi Pháp!", "Đừng nghe mẹ xạo, ba mới yêu con nhất, ba đã m/ua nhà cho con rồi!". Họ cãi nhau ầm ĩ. Thẩm phán dắt tay tôi, lúng túng hỏi: “Vậy ai nhận nuôi đứa lớn?".

Trong chớp mắt, cả hai lùi về sau nửa bước. Mẹ khóc lóc kể khổ không đủ tiền nuôi tôi, bố nói mình vụng về không biết chăm con. Cuối cùng em về với mẹ, miệng bà cười tươi như hoa. Bố tức gi/ận t/át tôi: "Đồ xúi quẩy! Đáng lẽ tao nên bóp ch*t mày từ bé!". Mẹ đứng nhìn hả hê: "Đánh mạnh vào! Gi*t nó đi cho xong!".

Tôi co rúm người, im lặng chịu đựng. Chỉ cần không phản kháng, sẽ đỡ đ/au hơn.

Khi mẹ kế đến, cuộc sống của tôi khá hơn nhiều. Bà chải tóc, nấu ăn, m/ua quần áo mới, không để tay tôi sưng phồng vì bỏng lạnh. Họ hàng nhà mẹ đẻ tôi chê bai: "Mụ dì kế nào cũng giả tạo, chỉ mưu đồ chiếm đoạt tài sản!". Tôi bênh mẹ kế vài câu, bà ngoại gi/ận dữ quất gậy: "Đồ vô ơn! Mới mấy ngày đã quên mẹ ruột! Đúng là đồ bỏ đi!".

Có lần mẹ kế dẫn tôi đi chơi, tôi bị xe đ/âm, khâu năm mũi trên đầu. Tỉnh dậy thấy mẹ đẻ ôm tôi khóc nức nở: "Con gái tội nghiệp! Là lỗi của mẹ!". Tôi đẩy bà ra. Mẹ đỏ mặt quát mẹ kế: "Con đĩ! Dám ng/ược đ/ãi con tao!". Họ hàng xúm vào ch/ửi bới. Tôi đứng che cho mẹ kế: "Cháu tự ngã, không phải lỗi cô ấy!".

Mẹ lôi tôi ra trước đám đông: "Mọi người xem! Con bé bị dọa đến mức phải nói dối rồi!". Tôi giãy ra: "Mẹ diễn mãi chưa đủ sao? Định quay phim đến bao giờ?". Mẹ lập tức liếc nhìn đám đông - tay quay phim đã chuồn mất.

Lúc này tôi hiểu ra: Em gái vừa được chọn làm ngôi sao, mẹ muốn dẹp bỏ mọi chướng ngại cản trở họ. Bà muốn lợi dụng mẹ kế để tô vẽ hình tượng một người mẹ tốt nhưng không ngờ tôi lại không hợp tác.

"Con hiểu lầm rồi, mẹ bận lắm nhưng vẫn nhớ...". Mẹ nói bằng giọng điệu nghẹn ngào. Tôi ngắt lời: "Vậy mẹ trả tiền viện phí 600 tệ đi". Mẹ vò đầu bứt tóc kể khổ, nhưng chiếc vòng ngọc trên tay bà đang lấp lánh dưới nắng.

Mẹ kế đứng phắt dậy, ném hóa đơn vào mặt mẹ đẻ, giọng sắc lạnh: "Tiền tôi trả rồi. Cút ngay!". Mẹ tôi lập tức im bặt.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm