Yêu Đương Với Thái Tử Gia Bắc Kinh

Chương 16

28/09/2024 20:11

Cặp đôi “già” này.

Tôi mặt mày đăm chiêu, kiên nhẫn của bản thân đã gần cạn kiệt.

“Các người có nghe hiểu tiếng người không?”

“Tôi đã nói rồi, tôi có bạn trai, tôi cũng chẳng thích Trần Lệ Xuyên, Chu Phi Phi, cậu là Bao Văn Tĩnh à?”

“Anh ta có gì đáng để tôi phải nhớ nhung suốt nhiều năm như vậy, anh ta còn không bằng một ng.ón ch.ân của bạn trai tôi. Cậu chưa bao giờ được hưởng thụ những điều tốt đẹp, nên cứ mãi lo lắng người khác cư.ớ.p đi của mình, tôi không có tầm nhìn kém đến vậy.”

“Cậu!!!”

Chu Phi Phi tức gi/ận đ.ậ.p mạnh đôi đũa trong tay xuống bàn.

“Thẩm Bạch Lộ cậu đang g.iả vờ cái gì vậy! Bạn trai cậu đâu? Cậu có bản lĩnh thì gọi anh ta đến đây ngay đi!”

Trần Lệ Xuyên cũng t.ức g.iận không kém, mặt mày căng thẳng, lưỡi c.ắm vào má, cười khẩy.

“Bạn trai cô rốt cuộc là nhân vật gì mà tôi không bằng cả một ng.ón chân của anh ta vậy?”

“Không cần anh ta đến cũng được, bây giờ mạng xã hội phát triển như vậy, Thẩm Bạch Lộ, cậu chỉ cần nói tên, lên mạng là có thể tra được.”

“Cậu nói đi.”

Các bạn học trên bàn đồng loạt nhìn về phía tôi, những đôi mắt ấy cứ dán ch/ặt vào, trán tôi gần như to.át mồ hôi lạnh.

Tôi nên nói gì đây? Tôi không thể nói tên Cố Vân Châu, như vậy chẳng phải là cười ra nước mắt hay sao, không ai tin cả.

Thôi được, tôi đã m.ất mặt trước mặt họ cũng không phải là một hai lần, chi bằng nhân cơ hội này mà gây sự, đổ rư.ợu lên mặt cặp đôi này rồi qu.ay lưng b.ỏ chạy, sau này không gặp nhau nữa.

Trong lòng đã quyết định, tôi từ từ đưa tay, nắm ch/ặt ly rư.ợu.

Vào lúc này, một bàn tay mạnh mẽ đột nhiên ôm lấy vai tôi từ phía sau.

“Xin lỗi mọi người, tôi đến muộn.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ba mươi năm không muộn

Chương 8
Sau khi đưa cháu nội đến trường, tôi về nhà và nghe lỏm được cuộc trò chuyện giữa chồng và con trai trong thư phòng. "Bố ơi, chuyến đi du lịch nước ngoài với dì Hà đã thu xếp xong chưa ạ?" "Xong cả rồi. Chỉ cần cảnh giác để mẹ con không phát hiện." "Bố yên tâm đi, bao nhiêu năm nay mẹ đâu có nghi ngờ gì. Chỉ khổ cho bố, cả đời phải sống với người phụ nữ mình không yêu." "Không sao, dì Hà của con là cánh chim trời, không đáng bị bố trói buộc trong căn bếp. Tên bố đặt cho con - Trạch Hòa - chính là lựa chọn Tân Hà. Dù thân xác bố ở đâu, trái tim luôn thuộc về dì ấy." Tôi lảo đảo bước đi, vật mình lên chiếc ghế dài công viên thiếp đi. Nhưng khi tỉnh dậy, tôi không được tái sinh, không có cuộc đời thứ hai. Đôi tay vẫn thô ráp nhăn nheo, mái tóc bạc vẫn đổ xuống như xưa. Chỉ có điều - giờ đây trong lòng tôi chất chứa mối hận muốn kéo cả hai cha con họ cùng lao xuống địa ngục.
Hiện đại
Trọng Sinh
Nữ Cường
0