Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1957: Cuộc chiến thời gian (1)

05/03/2025 13:42

- Nhưng chung quy, nên kết thúc!

Nghịch nheo cặp mắt lại, cái, lao thẳng đến chỗ Thuần. Tay hắn Ngón của hắn nhất tối tăm, mọi khí trong thể, ngưng trên cái. Còn dường hình hố ý tịch cộng toàn bộ tinh không.

- Chỉ!

Nghịch hờ hững mở Ở trong chớp mắt khai lẻ của hắn, trong đổ nát khác nhau, cuối lại đồng nâng tay tối tăm, khai... Chỉ!

Tất diệt uy lực của nó to có cách nào hình dung.

SAắc mặt kịch liệt, nhanh chóng lui sau. Đồng lẻ bên trong đổ nát, lui sau.

Chỉ là x/á/c phong tỏa cả. cho lui thế nào, vẫn cách nào né tránh Theo tay hạ xuống, tinh lẻ toàn diện phát!

Nguy trước mắt, hít thở chợt dừng tiếng gầm khẽ Bất Quyển đi/ên vận chuyển. Hám Chàng, Bất Cấm lập khai, cuối hình Toái Tỏa, chợt đ/á/nh tới này!

Bên trong lẻ đổ nát, của lúc đang Toái tiếng xuất lẻ lần va tích ngưng trở âm thanh.

Âm thanh chấn tinh không. Giờ phút bên trong tinh âm thanh c/ắt lại truyền khắp phương. nháy mắt, của hắn, phun m/áu tươi. Thân mệt mỏi, sống muốn vỡ. càng cảm nhận được ràng, bên trong kinh người. Bất Quyển rất khó phục, chấn linh h/ồn.

Lúc khi phun m/áu, lùi sau, cuối lại thấu qua xươ/ng, dưới ánh mắt lãnh khốc của Phàm, hung hãn truy sát!

- Tiếp tục vậy, hẳn ngờ!

Trong lên.

- vậy... Cuộc chiến lẻ đổ nát chưa đủ phân tán. Muốn chiến thắng nhất cần lực nữa...

Mắt đỏ ửng. Ở nguy trước mắt hắn chợt đi/ên tiếng.

- Tuyên Cổ Quyển!

Tuyên Cổ Quyển, quá khứ, tại tương lai. Đây là thần thông công tự nghĩ bản nguyên.

điểm trước khi thăng cấp chúa hắn cách nào làm được việ dung hợp quá khứ, tại lại nhau, lực lượng cuối của Tuyên Cổ Quyển.

Nhưng giờ, khi bước vào trình chúa là đối kh/ống ch/ế bản hay vi chống đỡ, khiến cho hắn tư cách, đi hoàn toàn Tuyên Cổ Quyển.

Mà Tuyên Cổ Quyển cuối quá kỳ mặc dù đặc ràng, nhưng đây dù sao hắn sáng hắn phán đoán.

Chỉ điều trước lúc vi đủ, cách nào làm Đồng hắn cảm thấy mình đối Tuyên Cổ Quyển mặc tượng, hình quá mức thực. Nhưng hôm nay, khi kh/ống ch/ế đối bản hắn tự hiện, gọi là thực hình như... vậy!

- Quá khứ!

Bạch gầm tay chợt đặt tại mi tâm. Nhất trí nhớ của hắn phù văn, ầm ầm hắn hình vòng xoáy cực lớn.

- Hiện tại!

Trong cánh sinh tử hạ Một cánh lưng Phàm, cánh bản hắn.

- Tương lai!

Số phận liên kết, phân chia. Giống giờ phút tới mức nào đó, quan tâm ý nguyện thế nào, cưỡ/ng ch/ế nối liền lại Cho dù ch/ặt chỉ sẽ cho gian. chớp mắt, hai tay của hắn lại chợt tay đặt mi tâm, chỉ vào Phàm!

- mãi mãi tồn!

Những tiếng ầm ầm, trong phút lại vang ngập trời, khuếch tán phương. Đồng vòng xoáy bỗng lại ra. xoáy nối liền khu thần trong chớp mắt hình thành, trong khuếch tán chỗ tinh giữa Phàm, cuối lại nghịch chuyển, bọn xuất gió bão gian. Thậm chí từng hình ảnh, bên trong trận gió bão hung ngừng xuất hiện.

Một lực lượng diệu chí cường, nơi bên trong gió bão khuếch tán tiến đến, cuối lại khiến cho của Phàm, tốc mắt thường thấy Cùng rã, do bên trong lẻ triển!

- Sông dài không? khả đúng. Dây là sông dài không. Đây ngoài sông dài không!

Trong nháy mắt sắc, thấy váng mắt hoa. xoáy hai người mất. Bốn phục lại bình thường. Nhưng rất nhanh, hay Phàm, t/âm th/ần chấn động. Bọn họ thấy được... xa, địa phương hoa vĩnh hằng từng tồn tại, lúc trong tinh lình mảnh đại quân m/a ảnh mênh mông vô tận, đang gào thét lao đến.

đại quân m/a ảnh người vô khổng lồ, đang đi từng bước một, tiến hoa vĩnh hằng.

Người khổng lồ này... Chính là Phàm!

Đó cảnh tượng cách tại cực kỳ lâu trước kia, hủy diệt cả, đi tới trước hoa vĩnh hằng!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Tướng Gia Sủng Ái Ta

Chương 31
Sau khi liên tục đánh ba vị hôn phu đến mức bị hủy hôn, phụ thân ta cho rằng ta có chút vấn đề về tâm trí. Người vội vã vào cung diện kiến Thánh Thượng, khóc lóc cầu xin Bệ Hạ đưa ta vào Quốc Tử Giám để rèn giũa lại từ đầu. Nào ngờ... ta lại nhất kiến chung tình với mã phu trông ngựa ở học viện. Để dụ dỗ hắn cưới ta, ta cách dăm bữa nửa tháng lại giả vờ đáng thương chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì bị thương ngã vào lòng hắn, mai thì bệnh nặng để hắn chăm sóc cả đêm, mốt thì cùng hắn thức trắng đêm đàm đạo nhân sinh lý tưởng... Mãi cho đến khi dỗ dành được chàng gật đầu, ta nửa đêm vượt tường về nhà báo tin mừng. Phụ thân nghe xong, xác nhận đi xác nhận lại người muốn tới cầu thân là một gã mã phu, liền vác cuốc rượt theo ta, thề phải đoạn tuyệt quan hệ máu mủ… Sáng hôm sau, mã phu thật sự đến cửa cầu thân. Hắn mặc áo bào thêu rồng cưỡi trên lưng ngựa, anh tư bừng bừng, phía sau là hàng trăm cấm vệ quân. Cha ta đang cầm cái cuốc chặn ở cửa, chuẩn bị cho mã phu mất mạng ngay tại chỗ, lập tức sợ đến quỳ rạp xuống đất. "Gần đây quên đốt vàng mã cho nương con rồi, thế nào lại dẫn cả tên Diêm Vương – thừa tướng đến cửa, nhìn cái thế này, chẳng lẽ hắn đến tịch thu gia sản nhà ta..." Ta:
Cổ trang
Hài hước
Ngôn Tình
2
Mù Là May Hả? Chương 25