Lẩu Lòng Trăm Năm

Chương 2

22/05/2025 17:09

Ngày hôm sau, Trình Hạo không trở về.

Tôi nhận được tin nhắn của anh ấy, nói rằng công thức bí truyền của tiệm lẩu lòng đó được tìm thấy ở thành phố Tầm Dương, anh ấy cũng phải đến đó để dò la xem sao.

Đột nhiên biến mất như vậy, quả thực là bất thường.

Anh ấy thậm chí còn không về nhà thu dọn quần áo.

Tôi nghi ngờ người của tiệm lẩu đó đã giam giữ anh ấy.

Ngay trong ngày, tôi đã đến cửa tiệm.

Chủ quán là một cặp vợ chồng, nụ cười của họ lúc nào cũng tươi rói, trông vô cùng hiền lành.

Nhưng nụ cười khóe miệng ấy lại khiến tôi cảm thấy rờn rợn...

Ông chủ trực tiếp dẫn tôi xem camera an ninh.

Màn đêm mờ ảo, nhưng hình ảnh camera lại rõ nét.

Trình Hạo xuất hiện trước cửa tiệm lúc 11h30 đêm, đi qua đi lại mười phút rồi dùng vật gì đó phá khóa và lẻn vào.

Một tiếng sau, bóng anh ấy lại hiện ra trước cửa tiệm. Cúi đầu bước từ từ ra đường, khuất dần khỏi ống kính...

Tôi đỏ mặt tía tai, vội vàng xin lỗi họ.

Đôi vợ chồng không so đo, khi rời khỏi tiệm, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Hóa ra Trình Hạo thật sự đi tìm công thức bí truyền đó rồi.

Nhưng từ sau tin nhắn đầu tiên, mấy ngày tiếp theo anh ấy hoàn toàn mất liên lạc.

Cho đến hôm nay.

Tôi sốt ruột không biết phải làm sao.

Gâu! Gâu!

Tiếng chó sủa vang lên trước cửa.

Tôi ngẩng đầu nhìn ra ngoài:

Một con chó vàng to đang ngậm khúc xươ/ng đi ngang qua cửa tiệm.

Tôi nhận ra ngay, đây là con chó hoang thường lang thang quanh khu này.

Các chủ quán ở hai dãy phố thỉnh thoảng vẫn cho nó ăn.

Khúc xươ/ng trong miệng nó rất to, trông như xươ/ng bò.

Nó đặt xươ/ng xuống đất, cúi xuống gặm ngấu nghiến.

Nhìn vài giây, ánh mắt tôi dừng lại trên khúc xươ/ng, đột nhiên đầu óc choáng váng.

Trên đó... sao lại có cái đinh thép?

Không hiểu sao, tôi chợt liên tưởng đến Trình Hạo.

Lần g/ãy xươ/ng trước, anh ấy phải phẫu thuật, trong chân hẳn vẫn còn những chiếc đinh như thế...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Vật tế thần và phản diện phá sản có kết thúc hạnh phúc.

Chương 17
Tôi xuyên thành người chồng phá gia chi tử của nhân vật phản diện Bùi Vọng - kẻ đang sa cơ lỡ vận. Lúc này nguyên chủ đang định lén bán hết đồ đạc giá trị trong nhà, cuỗm tiền bỏ trốn sau khi Bùi Vọng phá sản. Nhớ lại kết cục thảm khốc trong nguyên tác khi nguyên chủ bị Bùi Vọng trở lại trả thù tàn nhẫn. Tôi lập tức dừng tay, quyết định bám chặt đùi hắn, an phận làm người đàn ông đứng sau thành công của hắn. Chỉ là tiết kiệm tiền thôi mà? Tôi quá giỏi việc này rồi. Chuyển nhà thuê tầng cao không thang máy, vừa tập thể dục vừa tiết kiệm một công đôi việc; Bùi Vọng đi làm, tôi đổi số điện thoại mua thẻ tháng xe đạp công cộng cho hắn; Bùi Vọng muốn đặt đồ ăn, tôi lập tức mở ứng dụng... Sau này, khi Bùi Vọng lại công thành danh toại. Tôi định nhận tiền chia tay rồi đi. Ai ngờ lại bị người đàn ông mắt đỏ ngầu ghì chặt trong lòng, nghiến răng hỏi: "Giờ anh đã có tiền rồi. Vẫn không đủ tư cách ở bên em sao?"
989
4 NGƯỜI TRONG TÂM KHẢM Chương 8 HẾT
9 Chủ Nợ Có Tình Chương 15
10 Tượng Báo Thù Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm