Tôi nhíu mày, b/ạo l/ực à?

"Làm sao bây giờ? Con boss x/á/c sống ra lệnh mình chẳng lẽ đây nguyện vọng ngàn năm nó? mình cứ theo đi?" Kh/inh Khinh mặt mày nhăn nhó thì thầm hỏi tôi.

Phần bình livestream liên tục lướt ngang.

“Phải thôi, rõ ràng đây vụ do NPC x/á/c sống thứ hai đưa ra mà.”

“Nhưng thấy b/ạo l/ực không tốt, huống chi Hạo Hạo chơi.”

“Dù thì què yếu ớt, mang theo còn vướng chân. Đánh một trận chưa chắc đã ch*t, với lại Miêu Gia Hồi và Kh/inh Khinh đã dẫn nó đi cả quãng dài như coi như hết trách rồi. lúc lũ quái vật quanh này, lại thêm một x/á/c ch*t đang rình rập, mỗi A thôi đ/á/nh sao nổi nhiều thời thế thời, ải thì đừng có trò hề.”

Phòng livestream náo nhiệt hẳn lên, dù đang ở giới trò dị, lùng nhìn m/ập.

Ô khó nhọc cúi người, úng nói: "Chủ... chủ nhân, để đ/á/nh."

Ý là, x/á/c sống, có thể đấu với m/ập.

Thấy chúng im lặng lâu, lại gào lên, thi thoảng còn phụt ra đám lửa: "Được, cần chúng mày..."

"...chọn ra một hai còn lại gia nhập trò tao sẽ tha những khác."

Trò chơi? Xem ra, b/ạo l/ực chính trò tiêu khiển chúng.

Trong giới lũ b/ắt n/ạt, nào không phe cánh sẽ mục tiêu.

Đáng tiếc lần chúng đã nhắm nhầm đối tượng.

Tôi cắn mạnh vào vết thương trên ngón tay, nhanh chóng vẽ một m/áu trước phất tay đẩy bay về phía dán ch/ặt nó.

Thằng lập tức phồng má như bong bóng bị bơm hít sâu bị phun lửa về phía tôi.

Tôi vắt chéo chân, lắc cổ chân khiến Nhiếp H/ồn Linh vang lên leng keng, miệng lẩm nhẩm câu chú.

“Người âm lên đường, dương đường; âm h/ồn hải, đều nghe lệnh ta."

"Quỳ - "

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
2 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
5 Tiểu Thiếu Gia Chương 12
11 Trường Nam Sinh Chương 11.2
12 Phúc Xà Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm