Tủ Sáp Người

Chương 5

11/02/2025 09:30

Hơn mười năm trước, vào dịp Tết Nguyên Tiêu, Tiểu Tuấn đi hội chợ, rồi mất tích không trở về!

Lúc đó, tại hội chợ cũng có một đoàn biểu diễn!

Nghe Tiểu Tuấn kể, tôi cảm nhận được sự đ/ộc á/c k/inh h/oàng nhất trên đời. Hơn mười năm trước, sau khi xem tiết mục "người gấu biết viết chữ", vì tò mò, cậu ấy lẻn ra phía sau hậu trường để xem người gấu.

Kết quả là bị người trong đoàn phát hiện, bắt giữ, rồi nh/ốt trong một chiếc thùng.

Tôi không biết cậu ấy đã trải qua những gì để trở thành như bây giờ. Tiểu Tuấn giờ đây trông chẳng khác gì một con chó, toàn thân mọc lông, không phải là mặc áo lông mà lông mọc ra từ cơ thể. Cậu ấy cũng mất khả năng đi thẳng, chỉ biết bò bằng bốn chân.

Nhận thấy không thể ở đây lâu hơn, tôi cố nén nỗi kinh hãi tột cùng, chuẩn bị báo cảnh sát.

Nhưng chưa kịp rút điện thoại, một bàn tay đặt lên vai tôi: "Em gái, nói chuyện gì với một con chó chứ?"

Tôi quay lại, liền bị người trong đoàn đạp mạnh vào ng/ực, khiến tôi thở dốc.

Hắn túm tóc tôi, đ/ập mạnh đầu tôi xuống mặt đường bê tông. Trong cơn mơ hồ, tôi hét lên bảo Tiểu Tuấn mau chạy đi.

Nhưng cậu ấy chỉ đứng yên, r/un r/ẩy. Tiểu Tuấn đã bị huấn luyện thành một con chó thực sự. Khi kẻ kia quát "Ngồi xuống!", cậu ấy ngoan ngoãn ngồi xuống và bị xích cổ như một con vật.

Tôi bị đ/á/nh đến ngất lịm.

Khi tôi tỉnh lại, xung quanh tối om, chiếc xe chao đảo. Tôi phát hiện mình bị trói cả tay chân, không biết đã qua một hoặc hai ngày.

Lúc đó, có người mở thùng xe, ép tôi ăn một thứ gì đó sền sệt, khó phân biệt. Ăn xong, tôi lại lịm đi.

Rất lâu sau, xe dừng lại.

Họ th/ô b/ạo lôi tôi xuống xe. Xung quanh là rừng gỗ tếch bạt ngàn. Họ nh/ốt tôi trong một căn phòng dưới tầng hầm của một nhà máy bỏ hoang.

“Ch*t đi!” “Không được ch*t tử tế!” “Xuống địa ngục!” “Báo ứng!”

Những lời nguyền rủa đầy á/c ý được khắc đầy trên tường, chi chít vết m/áu. Những dòng chữ đó rõ ràng là được dùng móng tay cào vào tường mà thành.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
12 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm