Phó Thời rất sợ điều này tiếp tục.
Lâm Dương ngã xuống bùn lầy.
Anh bỗng chốc nên lo lắng.
Anh thực sự rất muốn làm điều gì đó.
Ý nghĩ này cuồ/ng xuất hiện đầu anh.
Anh muốn đưa ấy về nhà.
Giữ ấy bên cạnh.
Nhưng Lâm Dương đồng ý.
Vì vậy, anh phải tìm cách để Lâm Dương tự với mình.
May mắn thay.
Lâm Dương đã đến.
Lần này.
Anh để ấy có cơ hội rời nữa.
(Hết)