Hồng Kỳ Huyết Lệ

Chương 17

30/10/2024 17:05

17.

Từ tôi mỗi ngày tôi đều lòng tận múa bút thành lại viết ra một thiên văn chương chấn lòng người.

Từ buôn b/án nhỏ đến giới danh tộc, đều thể làm nhân vật chính, thể những căn bệ/nh như thế.

Nhưng đều nguyện ý bỏ ra tồn tranh kẻ địch, tranh vì vận mệnh, ch*t.

Sau tác xong thì tôi còn gửi một lá thư đến kia bờ dương để chuẩn bị sẵn sàng.

Năm 1937, tranh toàn diện kháng Nhật bùng n/ổ.

Quân Nhật trắng trợn xâm lược tỉnh trong nước, bóc đ/ốt gi*t, việc ngút trời.

Tôi âm thầm triệu hồi lượng phẩm thực từ còn đạn dược, toàn bộ chi viện nhà.

Có những vật này nhà đ/á/nh thắng đẹp rất dịch.

Rất bị Nhật h/ãm h/ại, cùng lộ sẽ được giáo thu nhận, sau nằm gan nếm năm, từ hầm nhỏ dưới giáo trở thành hầm đưa đến ngoại ô.

Như thế thì đặc vụ trộn vào giáo cũng thể tùy tiện phát hiện ra hầm bí giáo đường.

Tháng năm 1937, tôi đặc biệt sắp xếp phóng nhiệt huyết đến Kinh danh nghĩa thích văn hóa đặc sắc đất tôi.

Đầu tháng hai, hỏa lo/ạn, bị bi thảm này làm thất h/ồn bạt vía, quay đầu trở thành phóng trường, lại toàn bộ khói lửa cùng m/áu mắt.

Thứ làm kích nhất những thứ này, sau thất bại trong việc bảo vệ Kinh, Nhật tiến hành một cuộc tấn công chức vào khu vực lân cận Kinh trong sáu tuần, kế hoạch, mưu đồ tàn gian d/âm, phóng bóc, rợ đ/ộc á/c.

Sau tàn trong Kinh xong thì lượng bị Nhật s/át h/ại, vô nhà bị phá thành mảnh, lượng t/ử đến con hơn ba mươi ngàn.

Sau con này truyền đến tôi, mắt tràn khỏi khóe mi, ngào lời.

Chúng tôi xây dựng giáo như vậy, thu nạn dân như vậy, thế vẫn hơn ba mươi ngàn bỏ mạng.

Nếu như tôi làm thì sao, xây những giáo thì sẽ mất mạng đây?

Tôi thèm mắt, tôi cử thêm một nhóm đến Kinh tiếp ứng những phóng đó.

Trước chuẩn bị đường, tôi nắm thật ch/ặt.

“Mọi cố gắng mang được ảnh đều chứng cứ.”

“Là đồng bào ta bỏ mạng, anh chị em ta, nổi khuất nhục ta, m/áu mắt, con ta.”

“Chúng ta thế giới biết được bọn Nhật tàn thế nào, tập trung nhà còn sống, đ/á/nh về nước.”

Những sắp ngấn lệ: đảm hoàn thành nhiệm vụ.”

Hơn trăm nhưng sáu về.

Trên vết thương chất, nhưng đôi mắt hơn sao kim.

“May phụ mệnh lệnh.”

Từ thùng xe phóng xuống, mặc đồ đen, cánh quấn vải trắng, ng/ực cài hoa trắng, lặng đến trước mặt tôi.

“Ngọc tiểu thư, xin hãy để tòa báo đất tôi đăng những hình ảnh này lên. Bọn Nhật con người, q/uỷ, còn đi/ên hơn q/uỷ.”

Tôi đỏ mắt đầu: “Được.”

Tất tòa báo trong đồng loạt đăng những hình ảnh lên, nhìn ảnh lòng dân phẫn nộ, những ý chí tập hợp lại nhau bắt đầu tình kháng Nhật, gi*t đặc vụ, c/ứu dân.

nhập hội tôi, một tia lửa nhỏ nhưng đ/ốt ch/áy thảo nguyên.

Tòa báo đăng những hình ảnh lên, vô hòa bình thế giới bất bình bắt đầu chất vấn nhiếc Nhật.

Tôi dùng một tiền để hầu phương tiện truyền thông chính thống đều đưa tin về hành t/àn b/ạo Nhật, những hình ảnh đẫm m/áu khiến chịu.

Sau biết được những hành t/àn b/ạo này thực xảy ra ở một mảnh đất thế giới, vô thiện đổ xô đến đất tôi để hỗ trợ, vạch ra một khoảng trời an toàn những dân đáng thương chọi ngoại xâm.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm