Từ chỗ của Mai Nương, lần đầu tiên tôi biết được thân thế của mình một cách trọn vẹn.

Tôi vốn là hậu nhân của Nữ Oa, nhưng vì khi mẹ ruột tôi mang th/ai tôi, đã có cuộc chiến quyết tử với m/a tộc mà bị m/a linh thâm nhập vào cơ thể.

Tôi bị m/a hóa, nuốt chửng cơ thể mẹ.

Mai Nương gõ nhẹ trán tôi, nói: “Mẹ ruột cô sinh ra thiên sát cô tinh cô đã bị phản phệ mà ch*t. Là bà Vu Diệp không nỡ lòng nào nên đã nhặt cô về nuôi.”

“Tôi thật sự được bà ngoại nhặt từ ruộng ngô về, tôi và bà ngoài không có qu/an h/ệ huyết thống.”

Mai Nương bỗng xoay người, khuôn mặt vốn dĩ tuyệt mỹ trắng trẻo trở nên u ám đ/áng s/ợ, cô ấy nổi gi/ận nhe nanh với tôi.

“Cô lại sai rồi! Bà Vu Diệp là bà ngoại ruột của cô, người cô hại ch*t chính là con gái ruột của bà ấy.”

Tôi sững sờ.

Hình Thiên tháo đầu đặt trước ng/ực, gật đầu tỏ vẻ tán đồng: “Bà Vu Diệp cũng là hậu nhân của Nữ Oa, nếu không Hình Thiên tôi làm sao mặc cho bà ấy sai khiến được. May mắn bà Vu Diệp đã đoạt lại thủ cấp bị mất của tôi, nếu không lúc này tôi vẫn còn đầu một nơi thân một lẻo rồi.”

Tôi vốn nghĩ Hình Thiên chỉ là cùng tên với chiến thần, thế nhưng cậu ta thật sự là Hình Thiên trong câu chuyện thần thoại ư?

Thấy tôi tỏ ra không tin nổi, Hình Thiên lập tức bổ sung: “Đừng nhìn tôi bây giờ chỉ là bộ dáng trẻ con, là do đến bây giờ tôi vẫn chưa hồi phục lại pháp lực nên chỉ có thể biến thành dã q/uỷ. Nhớ năm đó tôi cũng là chiến thần tên tuổi ngang với Hoàng Đế đấy!”

Hóa ra, tôi thật sự là thiên sát cô tinh, trời sinh đoản mệnh, vốn dĩ phải ch*t ở trong ruộng ngô.

Những năm qua, là bà ngoại vẫn luôn dùng tuổi thọ của bà để kéo dài mạng sống cho tôi.

Vì vậy bà ngoại từng tính bà có thể sống đến hai trăm tuổi nhưng bà lại ch*t khi mới sáu mươi tuổi vốn không phải do bà tính sai mà là do bà đã cho tôi tuổi thọ của mình.

Bà biết mình sẽ ch*t sớm, vì để tôi không buồn đ/au nên mới đối xử lạnh nhạt với tôi như thế.

Tôi biết được sự thật giống như bị sét đ/á/nh trúng, cùng bị t/át mấy cái bạt tai thật mạnh.

Là tôi bất hiếu, tôi đã hại ch*t mẹ ruột và bà ngoại ruột của mình.

“Chi bằng để tôi ch*t thì sẽ chẳng có nhiều người bị hại như vậy.”

“Cô không thể ch*t, nhân gian bây giờ đã bị yêu m/a q/uỷ quái xâm lấn, thân là hậu nhân của Nữ Oa, cô không thể bỏ mặc được.”

Tôi thật sự tức cười, sống hai mươi năm, lần đầu tiên tôi mới biết trên vai mình còn gánh trách nhiệm nặng nề như này.

“Nhưng tôi chẳng biết gì hết, tôi còn sợ q/uỷ nữa.”

Lúc này, Tướng Thần vẫn luôn im lặng bỗng đứng dậy, người sắp đụng phải trần nhà.

Hắn khom lưng nhìn tôi, đôi mắt màu lục sâu thẳm mang theo vẻ nghiêm túc và kiên định.

“Đưa cô, lên Côn Lôn.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
5 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
6 Thần Dược Chương 15
9 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Xuân Dung

Chương 8
Tôi là tỳ nữ thông phòng do phu nhân chọn cho thiếu gia. Nhưng thiếu gia chưa từng đụng đến tôi, luôn chê tôi dơ bẩn. Một hôm thiếu gia say rượu đánh cược với bạn học, lấy tôi làm vật đặt cược. Nếu thua, sẽ đem tôi tặng cho tiểu thiếu gia nhà Tạ. 『Con nhỏ này bị ta nuông chiều hư hỏng, chỉ khéo làm bánh ngọt, cậu thích thì nhận đi!』 Đêm đó, quản gia mang hợp đồng thân phận của tôi đến phủ Tạ gia. Hôm sau quản gia lại đến đón:『Thiếu gia say rượu nói nhảm thôi, ta sẽ đi giải thích với gia chủ Tạ gia, cô nương về đi』 Tôi đang trồng hoa trong sân nhà họ Tạ. Phủi phủi đất trên người:『Khốn hồn』 Biết chuyện, thiếu gia gào thét:『Ta hơi quá chén, ai cho nó được đem lòng thật? Dám trái lệnh ta, bắt quỳ một ngày trong nhà thờ!』 Hắn tự mình đến gặp gia chủ Tạ gia, đem vàng bạc chuộc tôi. Nhưng hợp đồng thân phận của tôi đã bị Tạ Đông Lăng thiêu rụi thành tro.
Cổ trang
Ngôn Tình
0