Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2306: Hoàng Nguyên Tử

05/03/2025 18:44

Theo hoạch của riêng này, sau cứ mười đều tiến hành mở rộng số môn để tử.

Từ tin tưởng số môn thường quy mô lớn, tục thận triển ngàn chắn số Đệ đẳng cấp Hóa Thần, Luyện Hư sẽ ít, số Đệ tiềm lực lớn cảnh giới Hợp Thể kỳ thể.

Lúc này, đem điện tên Cung.

Tin tưởng bao lâu nữa, tên tuổi của Cung trên Hợp Đảo sẽ vang vọng Phong Lục.

Lúc này, dưới nhìn chú của ngàn đệ tử Cung, mang Nguyêt, Qủa Hải Thiếu vài tên Đệ đi từ điện bạc.

“Tất đều đứng dậy đi. Ta rời đảo đi xa chuyến, sau hết thảy tạp vụ đều Nguyệt Thiên phụ trách, còn những việc Cung Nguyệt sư cô của xử lý, kiến gì không?” hướng sau lưng nhàn nhat nói.

“Đệ tuân mệnh lệnh của Sư Tôn.” bất Hải Thiếu đệ tử thu Dược đều khom lời.

“Ngươi thực định mang ư, rớt cảnh giới Luyện thần thông vẫn còn, nữa còn Khu Hóa tu vi Hợp Thể kỳ, tồn tại Thừa kỳ khả năng đấy.” Nguyệt nhìn chằm chằm Lập, chậm nói.

“Không Khu Hóa của di chuyển hết Lực, mất mười củng thành, lúc Cung tâm lắc tuyệt chút dự.

“Nếu tiểu muội nói thêm gì nữa, mong đi đường thận.” Áng Nguyệt chút thở dài hơi nói.

“Yên lợi vòng trở đấy. sẽ tốn quá gian đâu. Hoa Thạch, Qủa Nhi, đường Thần sắc của hơi ngừng chợt vẻ tươi cười nói, Qủa Hoa Thạch tổ phân tiếng.

Một khắc nơi điện bạc chợt chấn động, chiếc Thuyền lớn sơn đen hiển ra.

Thân khẽ động, sau xuất trên Thuyền.

Chu Qủa Nhi, Hoa Thạch lúc đáp ứng lời mỗi hóa cầu vồng b/ắn Thuyền.

Sau gian chốc lát, tiếng lễ bái nữa của Quần Mặc Thánh tiếng phá đi.

Chỉ nghe thấy vài “xuy xuy”, chiếc thuyền lớn hoàn biến mất trời.

Trên vùng nguyên biếc, thú lớn ngàn dáng ngựa đang cuồn cuộn dốc sức liều mạng chạy đi/ên.

Phần lớn loại thú dã thú thường, căn ngay trí chưa mở ra, số trình độ của yêu thú cấp thấp, số chúng hai cánh sau lưng trực phi hành nổi từng luồng phong cuồn cuộn bay đi.

Bỗng tiếng rít rung trời từ sau đến, đỏ hồng cuốn lên, lớn ngọn núi thoáng trên thú.

Ba trải rộng lân phiến thô dày bóng, thâm trầm, tử mắt, dàng dáng vẻ của Rắn cực lớn.

Ba lúc há lớn, nhứng răng nanh những lưỡi d/ao khổng lồ hướng dưới hung khẽ hút.

Tiếng mạnh ầm ầm thoáng vang vọng nguyên.

Hào từ loại sắc nhau Xanh Vàng Hồng cuốn lực hút lay chuyển đất trời muốn đem nguyên dưới hút vào.

Sau chốc lát, thú đang lao nhanh dưới bất khai mở trí, đều bay trời, rắn cực lớn kia lao chỗ ch*t.

Chỉ sau gian hơi thở, ngàn thú ngựa đều bị rắn cực lớn kia hơi nuốt bộ.

Cái lâu “ ợ” cái, biểu thỏa mãn, lắc lư trở nên tựa muốn từ từ tiêu tán giống hệt xuất hiện.

Nhưng lúc này, ting mang đang hơi ngiêng, hướng xii xii, từ tiếng ầm ầm:

“Vị bằng hôm nay lâm Bích Tiểu Trúc của vậy?”

Âm nói chuyện khiến hai Rắn cực lớn còn kinh, đột quét hướng nơi, hung quang.

“Haha, cần gặp, từ chia tay vẫn khỏe chứ hả?” tiếng cười khẽ đến, lạ lẫm từ kia ra.

Vừa dứt lời từ nhàn nhạt, gã nam tử khô củi mặc bào vàng thoáng lặng mỉm cười nhìn cực lớn.

“Ồ, hóa trách xem cấm chế của Bích Tiểu Trúc giản thế.” Thần sắc rắn buông lỏng, ngữ khí ràng lãnh đạm.

“Tam nói vậy nhầm rồi, cấm chế bố trí Bích Tiểu Trúc thật chuyện đùa, phá giả chuyện mười ngày đấy. sở dĩ dễ dàng xuất tại đây, nguyên nhân hoàn này.” Nam tử khô tên cười nhẹ tiếng, bàn tay phất lên, đoàn ánh mờ mịt hiển ra, cánh cửa nhỏ cỡ vài tấc, khắc từ ngọc lòe lên.

“Cửu Huyễn Như Ý Môn, Cữu Huyễn xem mạng, rơi tay nhìn thấy cánh cửa rốt cuộc cách trì trấn định nữa, thoáng tiếng ngẹn ngào.

“Rất giản, tự dùng tấc lưỡi của phục đấy.” cườu haha nói.

“Hừ, đứa trẻ sao. Loại câu nói c/ắt đồ chơi.” mặt trầm vài phần trầm hơn.

“Chỉ câu nói thành, tăng thêm chỗ tốt hạng nhất nữa nào! “ hai lời.

“Chỗ tốt gì?” vẫn nói gì lạnh giọng hỏi câu.

“Ba Trường Đan! mỗi trì hoãn kiếp nghìn năm, đủ để kiếp sau của Cửu Huyễn dài thêm vạn gian chuẩn bị nữa, nói vãn hồi tánh mạng đấy.” ngáp nói.

“Ngươi tay thật phóng, Trường Đan Thánh Dược của Trường Tộc ngươi, bao nhiêu tộc muốn cầu cách gì, tay khỏa, trách Cửu Huyễn thậm chí nguyện đem bổn mạng pháp mượn. Tuy đến chỗ gì, đối với Trường Đan quá thú, đừng hi vọng dùng nó đả động ta.” hừ lạnh tiếng, giọng nói vài phần giữ tợn.

“Có Trường Đan lòng, chăng đối với Ngục Kinh chút thú xem xét chút không?”

“Minh Ngục Kinh.”

“Trong tay ấy sao?”

“Điều khả năng!”

Lúc sắc mặt của biến, xii xii dường với chúng vô trọng yếu..

“Minh Ngục Kinh bậc chứ, tiểu đệ sao ấy, chẳng dám có, manh của đó. Không cảm thấy thú cười cười nói.

“Nửa bộ, việc thật.” truy hỏi câu.

“Tại từ Hướng sao hư ngôn lừa gạt mặt đổi sắc lời.

“Được, bằng lòng chịu đem manh của Ngục Kinh nói biết, đừng nói với đến tìm để chuyện thôi đấy.” đều vẻ dự, ngày sau lạnh lùng hỏi.

“Tam đúng hiểu chuyện. đích thực việc muốn nhờ, muốn đối với còn mời thêm Thiên Tôn của Động.” thở phào hơi trở nên lạnh nói.

“Bất Thiên Tôn, mời tinh tới, muốn thỉnh tay còn giá so với chứ thấp đâu rốt cuộc địch khiến bày phương ngàn thế.” Ba biến mất hư không, ngay biến ảo gã Đạo tuổi trẻ trên mặt mũi chi xà vân, tử hai thình lình giống hết nãy, nhìn chằm chằm nguyên hung chớp động hồi.

“Thanh gi/ật chút ngiến răng nghiến lợi nói tên người.

“Chưa từng nghe nói qua, tên nọ tên qu/an h/ệ với không? Chắc tồn tại Thừa.” nhân nghe vậy hơi rùng nói.

“Người qu/an h/ệ sâu xa gì với cần hỏi. cần với th/ù đội trời chung, gi*t xong cần mặt khác, chẳng những Thừa, còn hỏa lợi hại đám Thừa chúng ta, tối thiểu với trạng đấu tự hỏi đối của hắn.” mặt trầm chậm lời.

“Phiền toái thực lợi hại nói, chúng đ/á/nh bại muốn diệt sợ khả năng. Hắn đ/á/nh chúng chẳng chạy sao?” nhân nhướng mày nói.

“Ta giá lớn vậy mời hai rời núi, đương sẽ vài phần nắm đấy. ngay sẽ trải Thiên Kiếp, vượt rất khó nói tối thiểu cơ hội tốt ngàn khó để diệt hắn.” dường trước nói.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm