Chỉ trong chớp mắt, người họ lao vào nhau. chỉ muốn thoát khỏi Hoài nên chẳng thích đó là ruột, không phải tiểu tam.
Thấy họ nhau, tôi vội chạy tới can ngăn. Hoài như con trâu hung hăng đ/ấm thẳng vào mặt trai.
Tôi khóc thét: ấy là ruột em! Hoài Chu, nữa thử xem!"
Tiếng giày cao gót vang lên. Khương Mãn ôm Hứa tay xoa vết bầm trên má anh: "Đau không?"
Hứa Chấp cười nghếch lau nước ấy: không sao."
Trời ơi! tôi cư/ớp người yêu của Hoài Chu? Hay chỉ là "lốp dự phòng"?
Khương Mãn quay sang Hoài nghẹn ngào: làm gì vậy? Đây là em!"
Tôi chợt hiểu: Hóa ra Khương Mãn và mới là đôi.
Tôi ngơ nhìn Hoài Chu: không phải ấy?"
Hứa Chấp vỗ lời ăn tiếng nói!"
Mạnh Hoài đỏ hoe: chỉ thể là em. chỉ thích mình em."
Hai đứng ngoài xì xào: sao giống si tình thế? Hay tại yêu lần đầu?"
Mạnh Hoài chậm rãi: "Xin lỗi rể. Lúc nãy tôi nóng gi/ận đ/ấm lại tôi đi."
Tôi đỏ mặt kéo trai: "Ai là rể trời?"
Hứa Chấp đột nhiên đổi giọng: "Không sao cả rể. Người nhà mà, nhau thêm phần thân thiết."
Tôi mắt: muốn cưới chồng hả? Thôi đi đây!"
Đang cúi xuống hộp đồ, Hoài nhanh tay ôm ch/ặt hộp.
Anh nắm tay rể, với Tiểu còn chuyện cần nói."