Mail Thúy

Chương 10

04/12/2025 18:34

Tôi gật đầu.

Triệu Dụ Tắc ném cho tôi một nụ cười an ủi, rồi một mình bước ra khỏi tầng hầm, để tôi đứng nguyên tại chỗ.

Có lẽ bố của Dụ Tắc cũng đã về.

Tiếng ồn ào bên ngoài hỗn lo/ạn, xen lẫn vài câu ch/ửi rủa: "Đồ khốn!", "Nghịch tử!", "Đáng lẽ không nên cho tên bi/ến th/ái đó vào nhà!"...

Nghĩ đến người ấy, tôi vô thức siết ch/ặt ống tay áo, hơi căng thẳng.

Nhưng ngay giây tiếp theo, tôi đờ người ra.

Xuyên qua cánh cửa, tôi nghe Triệu Dụ Tắc nói:

"Con thích em ấy trước, cũng là con chủ động khiến em ấy thay đổi. Em ấy chưa từng làm gì sai, các người không có quyền trách móc em ấy."

"Bi/ến th/ái? Em ấy không phải bi/ến th/ái. Chính con, đứa con trai cưng của các người mới là kẻ bi/ến th/ái."

"Con thích em ấy, em ấy thích con. Chúng con yêu nhau bình thường, có gì không được? Chúng con cản trở ai chứ? Các người dựa vào cái gì mà chỉ trích em ấy?"

"Cuộc hôn nhân của chính các người còn tan tành như mớ hỗn độn, sao dám bảo tình cảm chúng con là không bình thường? So với cái thứ hôn nhân giả dối, lạnh lùng và b/ạo l/ực của các người, thứ chúng con có còn đỡ méo mó hơn gấp vạn lần!"

"Đừng quên mẹ con đã ch*t như thế nào."

Câu cuối cùng vừa thốt ra, đối phương lập tức c/âm nín.

Chú Triệu có lẽ là một người bố tạm được, nhưng tuyệt đối không phải người chồng tốt.

Ngoại tình, b/ạo l/ực lạnh, lại thường xuyên đ/á/nh đ/ập dì Triệu.

Thậm chí còn để những người phụ nữ bên ngoài huênh hoang trước mặt bà.

Có thể nói, dì Triệu bị ông bức ch*t.

Mối qu/an h/ệ bố con nhà họ Triệu cũng từ đó rơi xuống băng điểm. Dù chú Triệu có nói lời mềm mỏng nào, Triệu Dụ Tắc vẫn lạnh nhạt.

Tốt nghiệp hắn cũng không vào công ty của nhà họ Triệu làm việc, mà đến làm ở công ty hắn cùng đàn anh khởi nghiệp hồi đại học.

Còn bố mẹ tôi, một người thì cực đoan trọng nam kh/inh nữ, người kia lại ích kỷ đến tột cùng.

Cuộc hôn nhân của họ còn tệ hơn trò trẻ con.

Những kẻ như thế mà dám đi phán xét tình cảm của chúng tôi.

Thật nực cười.

Tôi ngồi trước cửa tầng hầm, nghe từng câu Triệu Dụ Tắc phản bác họ, khóe mắt chợt cay cay.

Hắn luôn như vậy.

Bất kể chuyện gì xảy ra, cũng đều chủ động đứng che chắn trước mặt tôi.

Khi tôi bị đ/á/nh là thế.

Khi tôi bị lừa cũng thế.

Ngay cả khi công khai xu hướng tính dục, bị bố mẹ hắt hủi, vẫn thế.

Một người như Triệu Dụ Tắc... làm sao có thể không khiến người ta xiêu lòng?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chúc Ninh

Chương 15
Em gái luôn dễ dàng có được sự ưu ái của tất cả mọi người. Bất kể là người thân hay người lạ, không có ngoại lệ. Chỉ vì một câu nói của em ấy rằng không có phòng tập nhảy, tôi đã bị sắp xếp đi ký túc xá. Trong những năm tháng tuổi trẻ tự ti, nhạy cảm đó, Giang Tứ là sự cứu rỗi duy nhất của tôi. Vì thế, khi biết tin em gái chuyển đến trường, tôi đã rất căng thẳng. Mất hồn đến mức chuông tan học cũng không nghe thấy. Giang Tứ cười lười biếng, gõ nhẹ vào đầu tôi: "Sợ tôi bị người khác cướp đi đến vậy sao?" “Chết tiệt, đứa nào đi đứng không nhìn đường...” Giây tiếp theo, tiếng mắng chửi của Giang Tứ khựng lại. Em gái tôi đứng dưới ánh nắng, mỉm cười với anh ấy. "Xin lỗi nha, em lỡ va vào anh." Ngày hôm sau, tôi theo lệ thường đến lớp Giang Tứ tìm anh ấy để học bù. Nhưng lại nghe thấy giọng nói lười biếng của anh: "Chậc, em gái cô ấy cũng không tệ như cô ấy nói." "Còn khá đáng yêu nữa."
0
9 Tin Vào Tình Yêu Chương 23
12 Xung Đột Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm