Chiếm Hữu

Chương 18

06/11/2025 18:09

Tôi nheo mắt nhìn Thẩm Văn Chiếu đang nằm trên người mình.

Trong lòng nghĩ lần đầu tiên thì khó tránh khỏi chút bỡ ngỡ.

Thế là tôi với tay lấy điếu th/uốc m/ua lúc m/ua bao cao su, tự châm cho mình một điếu.

Hồi trước chơi chung với lũ con nhà giàu, tôi học theo họ hút th/uốc.

Dù sau này bỏ rồi nhưng thỉnh thoảng vẫn muốn hút một điếu.

Như lúc này chẳng hạn.

Tôi vừa châm lửa hít một hơi liền bị Thẩm Văn Chiếu gi/ật mất.

Anh vừa nhíu mày nói "Trẻ con hút th/uốc làm gì", vừa thử hít một hơi.

Rồi liền bị sặc.

Thấy vậy, Thẩm Văn Chiếu cau ch/ặt mày, hít thêm hơi nữa rồi bất ngờ hôn lên môi tôi.

"Anh."

Kết thúc nụ hôn, tôi thở gấp nhìn Thẩm Văn Chiếu đang ở trên.

Gương mặt vốn lạnh lùng của anh giờ đây vướng chút tình dục trông càng thêm tuyệt đẹp.

"Ừm?" Thẩm Chiếu lơ đãng đáp.

"Em yêu anh."

Anh đứng hình.

"Em nói là em yêu anh..."

Tỉnh dậy lần nữa đã là chiều hôm sau.

Tôi cựa mình thấy toàn thân đ/au ê ẩm, cổ họng đ/au không chịu nổi.

Nhìn xuống thì tay phải không biết từ lúc nào đã được truyền dịch, một chai th/uốc sắp hết.

Bác sĩ gia đình vừa đến rút kim, thấy thế liền hỏi ngay: "Cậu tỉnh rồi sao? Còn chỗ nào khó chịu không?"

Tôi lắc đầu, ngại không dám nói.

Nhưng bác sĩ gia đình là ai, sáng sớm đã được anh tôi gọi đến phòng tổng thống khách sạn để truyền th/uốc kháng viêm cho tôi, lại nhìn những vết hôn trên cổ anh tôi dù cài nút áo sơ mi trên cùng cũng không che hết, lập tức hiểu chuyện.

Rút kim xong liền thu dọn đồ đạc ra về.

Trong phòng chỉ còn lại tôi và anh tôi.

Tôi cuộn mình trong chăn như con nhộng lăn lộn trên giường.

"Người còn khó chịu không?" Thẩm Văn Chiếu hỏi tôi giọng dịu dàng.

Tôi nghĩ một lát, trả lời bằng giọng khàn đặc: "Cũng không sao, chỉ hơi mỏi lưng thôi."

Thẩm Văn Chiếu không nói gì, đến xoa lưng cho tôi.

Tôi tận hưởng dịch vụ của anh, rên rỉ thích thú.

Đột nhiên tôi nhớ ra điều gì đó.

"Anh, em quyết định thu hồi câu nói trước đây bảo anh thuộc tuýp người kìm nén rồi."

Thẩm Văn Chiếu nhìn tôi đầy nghi hoặc.

"Lúc trên giường anh rất gợi cảm, thật đấy." Tôi nói nghiêm túc.

Thẩm Văn Chiếu im lặng hai giây.

Rồi liếc nhìn xuống chỗ kín dưới chăn.

"Không đ/au mông nữa à?"

Tôi vô thức kéo ch/ặt chăn che mặt.

Nghĩ một lát lại hé đôi mắt cười cong vút, nhìn anh cười khúc khích.

Khiến anh tôi cũng bật cười.

"Đồ ngốc."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm