Tâm Tư Của Thu Ngân

Chương 22

14/10/2024 21:18

Buổi tối tôi vừa đậu xe vào gara.

Tôi nhìn thấy có người đang đợi tôi trong gara, đó là Tống Kỳ.

Anh ta đang cầm một bó hoa bách hợp lớn và mặc bộ đồ giản dị mà anh ta đã mặc khi chúng tôi lần đầu gặp nhau.

Ngay cả cặp kính gọng vàng trên mặt cũng được thay thế bằng gọng nhựa đen, cố ý gợi lại ký ức của tôi.

Tôi không vội xuống xe, tôi dùng tay khóa trái cửa xe lại, đồng thời gọi bảo vệ.

Tống Kỳ cách cửa kính xe quỳ xuống.

Tôi hạ kính xe xuống khoảng nửa đầu ngón tay: “Anh đến đây làm gì?”

Trên mặt anh ta lộ ra vẻ tổn thương: "Giai Âm, em đề phòng anh như vậy sao? Mãi đến hôm nay anh mới biết em tài trợ cho phòng thí nghiệm."

"Giai Âm, anh hối h/ận rồi. Chúng ta có thể bắt đầu lại được không em?"

Tôi nghiên đầu rồi cau mày: “Lúc anh h.ô.n người phụ nữ khác, sao anh không nói bắt đầu lại?”

"Xin lỗi, anh hối h/ận rồi, nhưng tôi thì không."

"Cả đời này chúng ta cũng sẽ không bắt đầu lại được đâu."

Lúc này, các nhân viên bảo vệ đã đến và bắt đầu đuổi Tống Kỳ đi.

Sau khi x/á/c nhận đã an toàn, tôi xuống xe.

Anh ta rất đ/au lòng: “Giai Âm, anh xin em, bây giờ anh mới nhận ra rằng anh không thể sống thiếu em. Chúng ta kết hôn đi, Giai Âm.”

"Anh đã lâu không ngủ, mỗi khi nhắm mắt lại đều là hình bóng của em."

"Anh sai rồi, Giai Âm."

Bây giờ đến lượt tôi t r ợ n mắt: “Không sống được thì chít, trước khi chít thì hãy nhớ trả lại tiền nhé”.

"Đúng rồi, đưa mặt anh qua đây."

Không biết tại sao nhưng anh ta vẫn làm theo.

Tôi giơ tay t á t vào mặt anh ta: “Tôi thay Lạc Lạc trả lại anh.”

M ẹ k i ế p, mặt anh ta dày quá, đ á n h đ/au hết cả tay rồi.

Lúc này, một người phụ nữ đội nón màu đen từ sau cây cột đi ra.

Là Du Quả!

Làm sao cô ấy có thể thoát khỏi đồn cảnh sát?

Cô ta nhìn tôi với vẻ mặt hung dữ và nói: "Đi chítt đi! Đồ k.h.ố.n kiếp.”

Một chất lỏng không x/á/c định được ném vào tôi.

Với đôi mắt tinh tường và đôi tay nhanh nhẹn, tôi ngồi xổm xuống và đổ hết chất lỏng trong chai trên khuôn mặt Song Qi, người đang không ngừng làm phiền tôi.

Ngay lập tức, tiếng h é t của Tống Kỳ vang vọng khắp ga ra.

Da anh ta bắt đầu bốc khói.

Sau đó tôi nhận ra rằng người tôi đổ mồ hôi lạnh và thứ trong chai là axit sulfuric đậm đặc.

Không ngờ Du Quả đ á n h nhầm người cũng sợ hãi, sau khi tỉnh lại cô ấy h é t lên.

"A a a không phải tôi! Không phải tôi làm!"

“Là Tống Kỳ! Anh ta nói rằng nếu cô bị hủy dung, anh ta nhân cơ hội này để ở bên cô, ngoại trừ anh ta, không ai thèm cô đâu! Cô sẽ phải trả lại tiền cho chúng tôi.”

"Làm ơn hãy tha cho tôi, tất cả đều là do anh ta xúi giục tôi."

Tôi nhìn Tống Kỳ đang lăn lộn trên mặt đất, trong mắt không hề có chút thương xót.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

7 năm nuông chiều

Chương 18
Tôi yêu tên điên Trì Lam một cách gần như mất kiểm soát. Vì tôi vô tình chạm vào vai người khác mà cậu ấy tát tôi một cái: “Em nói rồi, em không thích anh chạm vào ai khác.” Tôi chỉ biết đau lòng nắm lấy tay cậu ấy mà hỏi: “Tay có đau không?” Cậu ấy vì tôi trả lời tin nhắn chậm mà công khai thân mật với diễn viên nam khác trên hot search. Tôi chỉ biết tự kiểm điểm: “Xin lỗi bảo bối, là do anh không ở bên em đủ nhiều.” Tôi dốc cạn lòng mình vì cậu ấy, nhưng cậu ấy lại thấy tôi làm gì cũng không bao giờ đủ. Sau này, vì chuyện gia đình rối ren, tôi không còn thời gian để nâng niu, cưng chiều cậu ấy nữa. Cậu ấy lại ngày ngày ngồi xổm trước cửa nhà tôi, giống như một chú chó nhỏ: “Anh không thể bỏ rơi em.” Tôi vô cùng khó chịu: “Trên đời này làm gì có ai chỉ sống vì tình yêu chứ?” “Nhưng thế giới của em, từ trước đến nay chỉ có mình anh thôi.”
1.14 K
2 Oán linh tam thi Chương 13
4 Taxi Đêm Chương 16.
9 Sửa Sai Chương 15

Mới cập nhật

Xem thêm