4
Phó Tự đuổi chạy theo tôi, cùng nhau đi về trường học.
Hắn những chuyện nghe nhìn được trong hai ngày nay, dù chỉ là chuyện nhỏ cũng phát hiện điểm thú trong đó, còn chưa chọc được cười đã tự bật cười trước.
Đến ngã tư đường, trường trường ở hai hướng đường nhau.
Đang tách nhau đột nhiên bóng đen xông từ trong xó xỉnh.
Bóng đen muốn nhào bắt tôi, né tránh, nọ lảo đảo suýt nữa ngã xuống.
Tôi rũ mắt liếc nhìn đó.
Thân hình gò, trắng nõn thanh tú, đôi mắt ướt nhìn về tôi.
Là Cổ.
Là học sinh trường nghệ thuật đạo đội cách vách học viện sự số ba.
Trước đây không đã từng gặp ta lần, lúc đó ta liền chặn lại bày tỏ, là nhất kiến chung tình tôi.
Nhưng đã từ chối ta tại chỗ.
Không nghĩ đến lại gặp lại nhanh như vậy.
Tôi thở dài hơi: "Cậu còn tìm làm Tôi đã rồi yêu nhau không kết quả."
Mạc Cổ ấm ức mím môi, cúi đầu nhìn dáng vẻ như khóc nơi.
"Tôi, bằng khi yêu nhau sẽ làm 1."
Tôi: ?
"Mạc Cổ, muốn nghe đang gì không?"
Mạc Cổ lấy dũng khí ngẩng đầu đối tôi, hít "Tôi đã nghĩ kĩ rồi, trong tình yêu vàn khó Tôi bằng làm 1 vì tình yêu mình, làm bạn không?"