Tần Sách lại cúi mắt xuống, vô cùng kiên nhẫn.
“Nếu cậu muốn làm ăn, tôi có thể dạy cậu.”
“Thiếu tiền có thể hỏi tôi.”
Tôi cười khẩy: “Cáo mượn oai hùm à?”
Tần Sách ngừng lại.
“Đường Ngọc, đủ rồi đấy.”
“Thực ra cậu biết từ lâu rồi phải không?”
Nụ cười trên mặt tôi tan biến.
“Năm đó cậu hại tôi một phát, còn điều tra tôi tận gốc rễ. Cậu biết từ sớm tôi là con trai của Phương Dần, sau khi điều tra xong, cậu còn tiêu hủy hết tất cả tài liệu. Đường Thắng Cường bày mưu hại ch*t bố tôi, nhưng cậu không nói với Đường Thắng Cường rằng tôi là con trai của Phương Dần, thậm chí còn giúp tôi che giấu.”
“Tôi luôn đoán cậu muốn gì, cho đến khi tôi điều tra ra những chuyện tồi tệ năm đó của nhà cậu…”
“Đường Ngọc, cậu muốn Đường Thắng Cường ch*t.”
Đúng vậy.
Tôi muốn Đường Thắng Cường ch*t.
Đã nghĩ đến gần hai mươi năm.
Đường Thắng Cường là một kẻ s/úc si/nh.
Một kẻ s/úc si/nh vì tiền mà bất chấp th/ủ đo/ạn.
Chỉ để hoàn thành một vụ làm ăn, ông ta bày mưu đưa mẹ tôi cho một đại gia.
Mẹ tôi luôn nghĩ người hôm đó là Đường Thắng Cường.
Bà không hiểu tại sao người chồng luôn yêu bà lại nổi trận lôi đình khi nghe tin bà có th/ai.
Không hiểu tại sao Đường Thắng Cường lại đưa người phụ nữ khác về nhà trong lúc bà mang th/ai.
Đường Thắng Cường đưa bà ra ngoài, rồi lại chê bà dơ bẩn.
Ông ta không trả th/ù được người khác, liền liều mạng trả th/ù người yêu ông ta.
Mẹ tôi bị bệ/nh.
Trầm cảm sau sinh.
Bà nói hối h/ận nhất là đã sinh ra tôi.
Bà nói, chính vì tôi, Đường Thắng Cường mới không thích bà.
Sinh nhật tôi, là ngày bố mẹ tôi gh/ét nhất.
Vì thế, không bao giờ được tổ chức.
Sau đó, cô gái hộp đêm kia dẫn theo Trâu Tấn năm tuổi tìm đến nhà, mẹ tôi đi/ên lên.
Tối hôm đó, bà cãi nhau với Đường Thắng Cường.
Trong lúc cãi vã, Đường Thắng Cường lỡ tay đẩy bà xuống lầu.
Lúc ch*t, bà mở to mắt.
Nhìn tôi, nhìn chằm chằm vào tôi…
Nhưng tôi không minh oan cho bà.
Tôi là một kẻ hèn nhát, tôi không c/ứu mẹ tôi.
Tôi chỉ đứng nhìn bà như thế, không làm gì cả.
Tôi dùng mạng sống của mẹ tôi đổi lấy nỗi sợ hãi và hối h/ận của Đường Thắng Cường.
Đổi lấy hai mươi năm cuộc sống sung túc.