Dưới sự giúp đỡ Phong Hành, tôi liền lôi chạy xưa tr/ộm khoai lang sư thúc núi, kéo theo mau chóng đuổi đến, chỉ mất 10 đến được nhà cô cả.
"Chị Diệu chị nói xem, ngày xưa em chạy 800 mà chị thi Phong Hành cho em đến nỗi đội sổ cả lớp thể dục rồi.” Vi dựa tường, hít thở thông vẫn gắng ba hoa.
“Đừng nhây nữa, giữ chút sức đợi lát nữa nhớ trốn cho kĩ.” dặn dò nó rồi lên trước.
Chỗ cửa lớn bị thi pháp cấm, người bình thường thể dễ dàng được.
Rất hiển tôi thuộc người bình thường (😎)
Tôi hơi xòe tay ra, nhẹ nhàng áp lên cửa, cô tay hơi động, tiếp đó tiếng răng rắc cực nhỏ vang lên, cánh cửa đột nhiên đổ sập trong.
Trong thời, đất nổi lên khắp nơi.
… Hình như hơi quá sức.
Tôi vẫn là giá quá cao thứ bẩn thỉu bên rồi.
Thế thể sau hai nữa sẽ là chuyện khác.
Nghĩ đến sự bất cẩn mình lần trước, tôi thầm tự mình cảnh cáo chính mình đừng phạm phải sai lầm như vậy nữa.
Xốc lại tinh tôi thi Kim Thân cho sau đó nhấc bước viện.
Mọi thứ vẫn như thường, dường như gì khác so với tôi vừa rời đi.
Nhưng sự im lặng ch*t chóc quanh tăng thêm vài phần màu sắc q/uỷ dị cho thự trang trí tinh tế tiếp trong, xuyên qua hành lang, thẳng nhà.
Tiếng tắc vang lên “lách tách”, chùm pha lê treo tầng hai nháy mắt chiếu cả phòng khách, hiện đống lộn xộn.
Tôi đang lên xem sao, chân lại giẫm phải cái điện thoại.
Nhặt lên là iPhone 14 Pro Max màu tím đậm 1TB cô cả.
Màn hình nát dừng lại giao diện danh bạ, người liên hệ đầu tiên lại là tên tôi.
Ở màn hình hiển thời gian, bây là 10 59 phút.
Tôi ch/ặt đầu lấy la dựa theo kim đồng hồ thẳng đến tầng thượng căn thự.
Một mùi tanh nhàn nhạt xộc tôi cúi đầu thấy đất bất kéo lê.
Vệt kéo dài đến căn gác nhỏ quẹo tầng thượng.