"Thế nào? Lúc nãy tớ có phải là ngầu không"
Trên đường về, huých Duệ.
"Ngầu"
Tư Duệ nói ngắn gọn.
"Vậy gọi một tiếng ca nghe thử xem"
Sau vừa nãy, Duệ rõ đã trở nên dễ nói hơn nhiều.
Cậu ta im lặng một sau đó với tốc độ cực nhanh gọi một tiếng.
"Hi ca"
Khóe miệng đến tận mang tai, cười như một thằng ngốc lớn.
Cậu ta tay làm thành hình loa bên tai.
"Cậu nói lên một không nghe thấy"
Tư Duệ mím môi, lông r/un r/ẩy mấy cái, má ửng hồng.
Cậu quay đầu sang bên không để đến nữa.
Trần càng cười vui vẻ hơn, ta phát hiện mình thật sự thích nhìn dáng vẻ ngượng của Duệ, đẹp đến ch*t người.
Cậu ta đưa tay nửa ôm lấy Duệ, cố thổi hơi cổ ta.
"Bé Lặng, sao lại nhõng nhẽo thế? Giống con vậy"
Tư Duệ đôi mắt đào hoa trừng một cái, giằng khỏi sự trói nhanh chân bỏ đi.
"Ê, đừng đi nhanh vậy chứ"
Trần cười hì hì theo phía sau về đến lớp.