19
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, cùng Đạo thăm cha.
Ta cha, đã chinh chiến nửa đời tràn đầy sinh lực, thần thái rỡ, cùng cũng yên lòng.
Khi nhắc đến chuyện bị đày vào lãnh cung, đã gửi thư đến.
Cha kiêu hãnh nói: con gái tướng Ngô Đại ta, chịu ủy khuất ngoài sao có thể "
Nói xong, ông ấy lại cau mày nhìn Đạo, đe dọa: b/ắt n/ạt Miên Miên, dù Hoàng đế, cũng đòi lại công bằng!"
Ta lập trách lại nhắc đừng tranh với Dư Vãn Vãn, lại bảo cố tình để lộ sai sót nhỏ, để Dư Vãn Vãn nắm bắt.
Giờ nghĩ lại, hóa ra ý này.
Giang Đạo mỉm cười: lệnh nhạc phụ, nhất đối tốt với Miên Miên."
“Chắc chắn rồi!”
“Phải đối tốt với Miên Miên, Miên Miên mới sinh đứa con m/ập mạp cho ta!”
Ta nhịn đỏ bừng mặt, hít sâu một hơi, quay đầu nhỏ giọng nói với Đạo: "Hoàng thượng, thận trọng, đều nghe những gì ngài nghĩ."
Hắn lập đỏ bừng mặt, lắp bắp: "Nàng…nàng nghe hết rồi sao?"