15.
Mười lăm phút sau, đã ngồi trên chiếc Rolls Royce ấy.
Tống Minh đuổi tài xế xuống đích thân chở đi.
Anh liếc nhìn nửa bữa ăn trong hộp cơm thản nhiên "Bữa trưa hợp khẩu à?"
“Tống tìm việc không?” Tôi mà chờ trả lời: “Nếu xin Cảnh thì điều tuyệt đối được.”
"Em đâu?"
Anh vững lái chỉ cảm thấy từ khi nhau trong chúng ta đã bình tĩnh được.”
"Không để nói, hám tiền, mê bịa đặt dối Tôi điểm với cả."
"Không nhất thiết phải thế."
Tống Minh thản nhiên "Công ty hiệu làm việc thấp, quy mô cũ, đã bỏ ra chục để m/ua lại, phải vì đề với thôi sao?"
Tôi đang định cười khẩy thì một cơn ập đến.
Tôi ôm bụng nữa.
Tống Minh lo "Không khỏe à? Muốn bệ/nh viện không?
“Không cần.”
Tình cờ dừng đèn rót một cốc nước nóng, đậy nắp cốc giữ nhiệt đưa cho tôi.
"Tống tổng, đang làm vậy? Cốc giữ nhiệt đồ dùng cá nhân."
"Anh để ý, để ý à?"
Nỗi làm giảm khả năng chiến đấu tôi.
Tôi bắt đầu ra chơi thế này, ở nhà hôn thê, ở ngoài còn một người khác. Chẳng lẽ trong mơ cũng một người khác sao?”
“Anh hôn thê.”
"Anh đã xem mắt rồi."
“Em tức gi/ận vì này à?”
Tôi:...
Tống Minh vội mím môi, kiên giải thích:
“Buổi xem mắt ngày liên đến gia đình chúng phải Nhưng khi nhau, đã với cô ta rằng đã người rồi. Cuối cùng, cả bữa ăn bọn chỉ việc, suốt thời gian cũng thêm khác.”
"Tống Minh Khiêm, rốt gì?"
“Không phải tiền à?”
Tống Minh nhìn bằng ánh mắt dịu dàng.
“Anh giàu hơn Cảnh, sẽ hơn cậu ta, chưa từng yêu ai.”
"Yên Yên, cân nhắc đến đi."