Trốn Tìm

Chương 2

09/06/2025 11:29

Theo bản năng, tôi định hét lên cầu c/ứu.

Nhưng ngay lúc đó, một bàn tay lạnh ngắt bất ngờ bịt ch/ặt miệng tôi.

“Bọn họ muốn gi*t cô. Muốn sống thì đừng phát ra tiếng,” người đàn ông ghé sát tai tôi thì thầm, vừa nói vừa đặt ngón tay lên môi ra hiệu im lặng.

Sau đó, anh ta khẽ hất cổ tay làm động tác c/ắt cổ.

Tôi gật đầu liên tục, tim đ/ập thình thịch.

Anh ta mới chịu buông tay, rồi nhanh chóng khóa ch/ặt cánh cửa phía sau lưng.

Chúng tôi là một gia đình mà… Sao họ lại muốn gi*t tôi?

Dường như đọc được nỗi bàng hoàng trong mắt tôi, người đàn ông chẳng nói thêm gì, chỉ bật màn hình theo dõi an ninh, tua đến đúng góc quay căn phòng tôi vừa ở.

Trên màn hình, chồng tôi đang ra hiệu cho đám họ hàng, tay chỉ về phía chiếc giường.

Vài giây sau, cả đám đồng loạt rút d/ao, lao vào đ/âm túi bụi xuống đống chăn gối!

Lúc thấy thứ văng ra không phải m/áu mà là bông gòn, tất cả cùng hét lên, gi/ận dữ.

“Lục hết rồi còn gì, con đĩ này láu cá thật!”

“Có khi mày cố tình để nó chạy trốn đúng không?”

“Biến mẹ mày đi! Để tao gọi điện cho nó.”

Chồng tôi rút điện thoại, bấm số.

“Rung… Rung… Rung…”

Âm thanh đó… vang lên ngay trong căn phòng.

Chiếc điện thoại của tôi rơi trong tủ áo khi tôi chui vào lúc nãy.

Tiếng rung nhỏ nhưng không thể che giấu.

Đám người đột ngột im bặt, quay đầu nhìn chằm chằm vào tủ quần áo.

Vừa rón rén tiến lại, vừa hét lớn:

“Tiểu Vũ, bọn tao tìm thấy mày rồi!”

Mẹ chồng hô đếm: “Ba… hai… một!” rồi hất tung cánh tủ.

Nhưng bên trong tủ chỉ trống rỗng.

Không có người, chỉ có chiếc điện thoại đang nằm lặng lẽ giữa khoảng tối.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm