Trong cung xảy ra hai chuyện dữ.
Một là Linh phi đang được sủng ái bị sảy th/ai, hai là Hoàng thượng khi đi săn bỗng phát bệ/nh, đ/au ng/ực ngã ngựa g/ãy chân.
Cả hai việc đều chỉ vào Trương tần ở Chung Thúy cung.
Thị vệ lục soát dưới giường Trương Tần tìm thấy hai hình nộm rơm, một là Hoàng thượng, một là ta.
Hình nộm Hoàng thượng bị đ/âm đầy kim châm nơi tim, còn bụng ta cũng chi chít kim bạc.
Tất cả đã được Triệu đại nhân Khâm Thiên Giám tính toán chu toàn.
"Bệ hạ, đây là có người dùng tà thuật yểm bùa!"
Ngay cả phương hướng lục soát cũng do ông ta chỉ định.
Nhìn hai hình nộm, Hoàng thượng g/ãy chân nổi trận lôi đình, hạ lệnh tống Trương tần vào lãnh cung.
Chưa đầy vài ngày.
Lãnh cung vẳng tiếng ca ai oán.
Trương Tần đi/ên cuồ/ng hát khúc "Hoàng thượng vô đạo, nên lập Thái tử", khiến thái giám canh cung bẩm báo Hoàng thượng.
Chân của Hoàng thượng càng đ/au, lần này hoàn toàn mất hết lòng trắc ẩn.
"Ban ch*t, dùng lụa trắng."
Triệu Lộc gọi vài thái giám, đi tới lãnh cung, chưa đầy nửa canh giờ đã về báo.
"Nương nương, người ấy đã tắt thở."
Hắn tả sinh động: "Trương Tần không chịu thắt cổ, lão nô đành phải giúp một tay. Mấy tên ng/u ngốc kia dùng lực quá mạnh, siết đ/ứt cả cổ, m/áu me khắp nơi. Kẻ đi/ên ấy trước khi ch*t còn nói bài ca kia không phải do mình hát."
"Đúng rồi, Thái tử định xông vào lãnh cung, đã bị ngự tiền thị vệ ngăn lại."
"Chỉ là, lần này nương nương hà tất phí công như vậy, vốn đã có long th/ai, lại..."
Ta liếc hắn.
Hắn thức thời khéo léo đổi đề tài: "Khâm Thiên Giám đã đút lót ổn thỏa, mấy lão cung nhân cũng giữ kín miệng, xin nương nương an tâm."
"Ngươi làm tốt lắm."
Ta vốn không tiếc ban thưởng, tùy tay ném cho hắn chuỗi ngọc phỉ thúy.
"Ta muốn gặp Thái tử, giúp ta xuất cung."