- Hiền!
Dù phải đến đây lần đầu, khí thế cường đại vẫn làm rung động.
Mà vị họ Trương càng khoe khoang đắc ý:
- do tay Tổ sư chúng chế tạo, nó thừa lực lượng chiến đấu Hiền.
Từ Hiền này, người đ/á/nh nội thâm hậu nhiều môn nó thứ đáng kiêu ngạo.
- thời đại xưa đó, từng trường…
Nam nhịn lẩm bẩm, giọng nhỏ, im lặng nói tiếp nữa.
Đúng ra nói, từng Hiền Môn.
Theo thuyết, thậm chí chịu lực lượng tàn phá kinh khủng cả Đế Đế đem nơi cực xôi tinh không.
Đáng tiếc, sau ra gì bị bế toàn, đời sau ai khai mở nữa.
- Tứ Tượng Thạch nhân!
Lý bên cạnh nhưng dường đoạn đối thoại đó, hắn đang tập trung tượng đ/á to lớn góc trường.
Ở mỗi góc đều tượng đ/á cùng to cả trăm trượng tựa người lồ.
Mỗi tượng đ/á tuy thái khác nhau, nhưng đều thật, giống tạc nên tay danh gia thứ đ/ao pháp cùng nhiên và mỹ.
Đây thứ nhất, khi Hiền tọa hóa, hắn đến Môn nữa.
ngờ, trải qua số năm tháng tượng đ/á vẫn y nguyên.
Lúc và bạn hắn mải nói phiếm nhau, ai ý Dạ.
Mãi sau, vị họ Trương dạng cau mày hỏi:
- tên đang làm gì đó?
Nam qua đang cố bò tượng đ/á góc phía đông, do thực lực hạn nên mấy lần leo đều thành công.
Lúc đã nhiều tụ tập xung quanh tên hết sờ mó tượng đ/á lồ lẩm bẩm mình, tựa cả đời chưa bao giờ tượng đ/á to lớn vậy.
Cảnh tượng ấy hết đây chỉ bàn tán to nhỏ nhau ồn ào đùa chế giễu.
Nam x/ấu hổ cùng, tượng phải vật đáng sùng bái gì môn, nên ngăn ngăn xong.
Đúng thì tay gọi hắn đành đi phía dưới đông đảo nơi đây.
- Tượng đ/á quá, trên.
Lý cùng bình tĩnh, phân phó Nhân.
- Ặc!
Nam chỉ thốt tiếng im lặng, hắn thực sự hoài nghi vốn hoặc thì th/ần ki/nh vấn đề.
Trước Môn tên bắt hắn tượng đ/á này, thực đen mũi mà.
- Ngươi rốt cuộc hay mọi người tiếp tục chiêm ngưỡng xiếc khỉ ta?
Lý dung hỏi, tựa này, hắn người cuộc vậy.
Nam thực nào, đành phải kéo lấy vèo tượng.
Lý ngồi bờ vai tượng đ/á, an nhàn phía xa, thu toàn cảnh sông núi dặm vào mắt.
Nam dày vậy, xong hắn vội dưới tượng.
gì huynh môn, hắn mặc kệ ngồi bỏ bằng lỡ tên bị gây ra x/ấu hổ gì chẳng ngẩng chừng.
Vị Trương bằng hữu thì đây giây tức quay người rời đi lời biệt.
- Hừ, tên thô thật quá lễ!
Có Môn đang ngồi tượng đ/á, kh/inh thường nói.
Lại khác lạnh:
- Hừ, hắn tưởng đại nhân vật ngồi đó, hắn nên soi vào nước tiểu dáng mình.
Bỏ tai xì bàn tán đầy bất mãn đám Môn bên dưới, vẫn nhàn nhã ngồi bờ vai tượng đ/á, đung thoải mái, luôn thì thầm, tựa đang nói tượng.
Hành vi điên kh/ùng khùng mọi người đây diễn tả xúc phẫn nộ lòng thế nào.
kẻ trời dày!
Lòng rối bời, chỉ bỏ đi ngay tức, nhưng bỏ mặc đây mình.
Có miêu tả cảnh đang ngồi vậy, mãi sau, tựa hồ đã ngồi chán tay vẫy ra hiệu.
Nam trút nặng, tức tung người mang xuống, thời vội nhủ:
- Sư huynh, trời đang tối hay chúng nghỉ thôi.
Hắn đi dạo trời tên sẽ khác người gì nữa.
Nhìn thái độ Nhân, chỉ cái, gật đầu ý.
- Mẹ!
Thấy dáng ấy Môn nhịn được, chế giễu:
- Tây chỉ môn nhỏ tầm thường, con ăn thịt thiên nga.
Ta nhổ vào! Một con rùa đen lấy sư tỷ chúng ta.
Thấy người khiêu tốn quay nói:
- sư tỷ ngươi ngươi dát à, Thiên nữ hay gả phải ý hay nữa kìa, sư tỷ ngươi Còn đến lượt.
- thằng chán sống…
Vì Sương nhiều ái m/ộ, nên khi nói thế, tất cả Môn đây đều gi/ận dữ la hắn hằm hằm.
- Bình tĩnh, bình tĩnh, mọi người dĩ hòa vi quý!
Cục diện lạnh cả xươ/ng tức kéo rời tên đây thêm khắc nữa.
- Bọn kia, thì lại!
Đám môn ra sức tháo ầm ĩ, nếu đám người phải khách môn phái, chỉ sợ bọn họ đã theo ầm ầm, xông vào đ/á/nh đến tàn phế.
Nam lôi chạy thẳng mạch tiểu viện họ.
Đến thở phào nhẹ nhõm.
thật sợ hãi khi nghĩ đến hậu quả cuồ/ng vọng đại pha xuẩn Dạ.
- Sư huynh, Môn phải nơi chúng chọc gi/ận được, lui trời biển rộng, huynh làm ơn nhịn đi.
Nam giọng đầy cầu can chỉ lo hắn khuốn đem bản thân vào cọp.
- Nhịn gì!
Lý tư nói:
- Binh tướng nước ngăn!
Nam sững người, nom người nghĩa tìm phiền toái mình.
Lúc đây, hắn thật h/ận đã nhiệm cùng đi Môn.
Đa số trẻ Môn đều bất mãn việc qu/an h/ệ gia này.
Sương tuyệt thế kiều nữ trời sinh phía số thầm yêu tr/ộm nhớ.
Cho nên ai nấy đều phẫn nộ khả năng Sương sẽ gả tịch đại Phái.
Trong bọn họ, chỉ môn nhỏ đà dốc, tư đặt qu/an h/ệ gia chưa kể vị tịch đại chỉ vật.
Tự đầy nh/ục nh/ã, nên nhiều h/ận bóp ch*t ngay tại chỗ.
Đỗ Viễn số đó.
chỉ ngoại môn nhưng do thiên tệ, nên nhiều người gọi hắn bằng tên Tiểu Thiên Tài.
nhập môn năm năm đã đạt đỉnh cảnh giới Ích Cung rồi, chỉ qua khảo hạch năm thành điểm bồi dưỡng Môn.
Đỗ Viễn cực si ái m/ộ Thần nữ Sương Nhan, vì hắn dự khảo hạch bái nhập người chủ trì cuộc trọn lựa năm đó.
Khi Sương và tuyển nhập hắn rằng đôi phần yêu thích hắn.
Đỗ Viễn cùng tin thiên mình, hắn luôn mong ngày thành lữ Sương Nhan, cùng tu đạo.
Giờ dưng lòi ra mối qu/an h/ệ gia Phái, điều Dỗ Viễn dù chưa gặp đã thống h/ận cùng.
Bây giờ, lời thốt ra coi thường Sương càng Đỗ Viễn gi/ận ngút trời.
- Một nhân vật sống ch*t mở giáo huấn tên khốn chút, rằng hắn vẫn cuồ/ng vọng trời dày!
Mắt Đỗ Viễn long sòng sọc, toát ra sát ý mãnh liệt, tức tối lên.