"Khà khà khà, thằng nhóc này buồn thật. muốn biết tại sao nóng thế sao? Sắp ch*t rồi còn nghe lời. Đi đây c/ứu nữa."
Lời khiến tôi ngớ người, tưởng ấy định về chuyện tôi.
"Bà ơi, từ khi cháu biết nhận thức đã hay cháu, vốn vậy mà... Có liên quan gì chuyện hung dữ rồi nóng tính?"
Bà ha liếc nhìn xung quanh rồi nắm ch/ặt tay tôi kéo nhà. Tôi bản năng giãy giụa nhưng bàn tay như kìm sắt, lớp sần tựa vảy cá thịt.
"Đồ chỉ một câu thôi sẽ rõ ngay. có biết năm xưa Giao long xuất hiện, bị trôi không?"
Tôi xoa cổ tay đ/au điếng, gật đầu: "Cháu biết chứ. Ông kể khi ấy đang neo trên bờ, nước quá khiến kịp trở tay. định lao ra c/ứu thì thấy... thấy bị giao long nuốt rồi..."
Bà nhe hàm răng đen nhuốm nụ q/uỷ dị, hai sợi râu trắng như lông chuột khẽ rung trước mặt tôi:
"Đồ tin tất cả gì kể ư? Năm bị đi đâu chỉ mỗi mày. đã tận mắt thấy cả hai cùng bị nước cuốn. Mà mãi một ngày một mới quay về làng... Một mình."