Người đã khuất.
Người bạn thân nhất của tôi, bạn cùng phòng bốn năm đại học, tri kỷ mười năm, đã ra đi.
Thậm chí th* th/ể cũng không tìm thấy.
Cậu ấy tên Lộ Trạch, là một blogger chuyên quay video khám phá ngoài trời.
Nơi xảy ra sự việc là núi Ai Lao ở Vân Nam, vùng cấm địa nổi tiếng với núi dốc, rừng sâu, vách đ/á cheo leo chồng chất.
Nếu các bạn còn nhớ, hẳn biết năm ngoái bốn nhà địa chất chuyên nghiệp cũng đã gặp nạn tại đây.
Hai người đồng hành cùng cậu đã quay lại toàn bộ quá trình cậu gặp nạn.
Tổng cộng hai đoạn video: một đoạn ghi cảnh Lộ Trạch đứng trên vách núi cao do thám phương hướng rồi bất ngờ trượt chân ngã xuống.
Đoạn còn lại là khi hai người đã xuống chân vách núi, tiến đến bên cạnh Lộ Trạch.
Lộ Trạch nằm trên tảng đ/á cạnh khe núi, bất động.
Một người trong số họ đưa tay kiểm tra hơi thở của Lộ Trạch, quay đầu nói:
"Ch*t rồi."
Thật ra, chỉ cần nhìn vào video cũng có thể biết cậu ấy đã ch*t.
Đầu bị đ/ập nát, m/áu thịt be bét, gương mặt méo mó không còn hình dạng.
Ban đầu hai người định để một người ở lại trông chừng th* th/ể, người kia đi tìm c/ứu viện.
Nhưng buổi chiều hôm đó trời chuyển mây đen, có dấu hiệu sắp mưa lớn.
Hai người bàn bạc rồi quyết định, vì lý do an toàn, tạm thời ch/ôn cậu ấy tại chỗ, rồi cùng nhau đi gọi c/ứu hộ.
Vài ngày sau, khi đội c/ứu hộ đến, th* th/ể Lộ Trạch đã biến mất.
Nấm mồ tạm mà hai người đào quá nông, bị mưa lớn xối trôi.
Th* th/ể của Lộ Trạch có lẽ đã bị nước cuốn xuống suối, trôi về hạ lưu.
Mà dưới hạ lưu là hệ thống sông ngầm, thông ra những hố sụt khổng lồ.
Không ai biết x/á/c cậu ấy cuối cùng bị cuốn tới đâu.
Nếu tiếp tục tìm ki/ếm, sẽ tốn quá nhiều nhân lực và tài lực.
Cân nhắc rất lâu, gia đình Lộ Trạch đành lựa chọn từ bỏ.
Tài khoản Douyin của cậu - Lộ Gia Khám Phá Bí Cảnh, dừng cập nhật từ ba ngày trước.
Trong phần giới thiệu có ghi: Nơi con người không thể đặt chân đến, chính là phương hướng của Lộ Gia.
Giờ thì tốt rồi, cậu đã thực sự đến nơi con người không thể tới.
Tôi thường nói với cậu ấy:
"Vì chút lượt xem này, không đáng liều mạng thế."
Nhưng cậu lại đáp:
"Không liều thì mày nuôi tao à?"
Tôi bảo:
"Tao không nuôi mày, nhưng có thể nuôi giúp Nhiễm Nhiễm."
Lộ Trạch cười:
"Cút mẹ mày đi, tám năm rồi còn luyến tiếc vợ tao hả?"
Thu Nhiễm, Lộ Trạch và tôi, ba đứa chúng tôi thời đại học là bạn thân nhất.
Cả tôi và Lộ Trạch đều thích Thu Nhiễm, nhưng cuối cùng cô ấy chọn Lộ Trạch.
Tôi cũng hiểu, Lộ Trạch cao một mét tám, hồi đại học đã đam mê các môn thể thao hoạt động ngoài trời.
Nếu là tôi, chắc cũng chọn Lộ Trạch làm bạn trai.
May mà tôi thoáng nên sau này khi Thu Nhiễm và Lộ Trạch đến với nhau, tôi vẫn chơi cùng họ.
Sau tốt nghiệp, Lộ Trạch làm trong ngành giáo dục, nhưng hơn một năm trước lại bị mất
Khi đó cậu và Thu Nhiễm đang chuẩn bị m/ua nhà cưới vợ, thấy ngành video ngắn đang lên, lại vốn thích khám phá, thế là cậu ấy liền quyết định dấn thân vào làm ngành truyền thông trên Douyin.
Cậu đến những nơi khỉ ho cò gáy, quay mấy video như phiên bản giá rẻ của "Đi sâu vào khoa học".
Lần này tới núi Ai Lao, chắc cũng biết là nguy hiểm nên mới rủ thêm hai bạn đồng hành có kinh nghiệm.
Ai ngờ… chuyện vẫn xảy ra.
Tôi nhớ, trước khi đi, Lộ Trạch từng thần thần bí bí nói với tôi rằng chuyến này không chỉ đơn giản là đi quay video, mà còn muốn tìm một thứ gì đó.
"Chỉ cần thuận lợi tìm được, lần này anh em mình phát tài rồi." cậu ấy phấn chấn nói.
"Nhiễm Nhiễm không còn phải chịu khổ nữa."
"Tìm kho báu à?"