14

Trước lễ mừng năm mới, đầu tiên tôi trở về nhà Thẩm Tử Thừa.

Đúng như lời anh nói, chú dì đều rất dễ ở chung.

Còn có tài nấu nướng của chú thì gọi là giỏi.

Tôi ở trong nhà anh vài ngày, cân nặng lập tức tăng vọt lên.

Trước khi đi, dì còn mang cho tôi một đống đặc sản, bảo tôi mang đến cho cha mẹ tôi.

Ngày bay về Quảng Đông, tôi nhìn Thẩm Tử Thừa ngồi bên cạnh đeo tai nghe học tiếng Quảng.

Đưa tay kéo kéo tay áo anh.

Anh tháo tai nghe xuống: “Sao vậy?”

Tôi suy sụp mặt rầu rĩ nói: “Em căng thẳng, anh nói nếu cha mẹ em biết em come out, nổi gi/ận muốn đ/á/nh g/ãy chân của em làm sao bây giờ?”

Thẩm Tử Thừa nghiêm trang nói: “Không sao đâu, anh chặn một bên cho em, như vậy chúng ta mỗi người còn lại một chân, vẫn xứng đôi như nhau.”

“…”

Tôi nhịn không được liếc mắt, đưa tay đ/ấm anh một cái: “Đừng có mau mồm mau mép như vậy nữa.”

Nhưng mà bị anh ngắt lời như vậy, tâm tình nôn nóng bất an của tôi dịu đi không ít.

Mặt mày anh hơi cong, cúi đầu hôn lên trán tôi.

“Đừng sợ, mọi chuyện đều có anh.”

Hóa ra cha mẹ tôi không đ/á/nh g/ãy chân tôi.

Bọn họ chỉ ném hành lý của tôi ra ngoài, vô cùng vô tình đuổi tôi ra khỏi nhà.

Vốn định năm nay phải xám xịt đón năm mới.

Trăm triệu lần không nghĩ tới.

Thẩm Tử Thừa chỉ dùng thời gian một tuần, đã hạ được cha mẹ của tôi.

Ngay cả em gái có ý đồ gì của tôi, cũng quấn quít lấy anh một ngụm một anh trai kêu đến vô cùng thân thiết.

Ngày giao thừa, tôi nằm trên sô pha xem ti vi.

Thẩm Tử Thừa cùng mẹ tôi bận trong bận ngoài.

“Mỗi ngày chỉ biết nằm, lười ch*t con được rồi.”

“Con xem Tiểu Thẩm người ta cần cù nhanh lên, con lại giúp mẹ nhanh lên.”

Đùi bị bàn tay sắt vô tình của mẹ tôi vỗ một cái, hiện lên vài dấu đỏ.

Tôi đ/au đến nhe răng trợn mắt: “Mẹ, mẹ nhẹ một chút, con có còn là con của mẹ hay không?”

“Nếu con có một phần mười Tiểu Thẩm, mẹ còn có thể sống thêm vài năm.”

“…”

Được, có Thẩm Tử Thừa ở đây, tôi làm gì bà cũng gh/ét bỏ.

Tôi buồn bực chạy vào bếp.

Thẩm Tử Thừa đang nhanh nhẹn chuẩn bị đồ ăn.

Tôi giơ tay ra hiệu sú/ng để sau lưng anh.

“Thành thật khai báo, có phải anh đã cho cha mẹ em uống canh mê h/ồn gì không? Nhìn bọn họ dỗ đến phục tùng, đứa con ruột này như em ở trước mặt anh đều phải đứng về phía sau.”

Anh nhướng mày nhìn tôi: “Em muốn biết?”

Tôi hất cằm, u/y hi*p nói: “Nếu không thành thật khai báo, a sir, em sẽ xử anh ngay tại chỗ.”

Anh cong môi, cười l/ưu m/a/nh: “Gọi ông xã nghe một chút, anh sẽ nói cho em biết.”

Đôi mắt tôi híp lại, đưa tay hướng sau lưng anh bóp một cái.

Anh hít vào một hơi khí lạnh, bắt lấy bàn tay làm lo/ạn của tôi.

“Bé hư hỏng, muốn mưu sát chồng mình sao?”

Tôi le lưỡi với anh: “Có phải là chồng em hay không còn chưa nhất định đâu?”

Đáy mắt Thẩm Tử Thừa xẹt qua một tia nguy hiểm, bắt lấy tôi đang cố gắng chạy trốn, trực tiếp đ/è tôi lên bàn bếp.

“Ngoại trừ anh, em còn muốn tìm ai?”

Ý thức được có chút chơi lớn, tôi chột dạ cắn môi: “Em nói đùa.”

Anh tức gi/ận nắm lấy tay tôi và cắn một miếng.

Biểu tình hung tợn nói: “Nếu thật sự có canh mê h/ồn thì tốt rồi, mỗi ngày anh cho em uống một chén.”

Tôi rụt cổ không dám lên tiếng.

Cũng may lúc này em gái tôi chạy vào, tôi nắm lấy cơ hội nhanh chóng chạy ra khỏi phòng bếp.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn trai nhờ anh trai yêu tôi, rồi hối hận

Chương 15
Vào năm thứ 3 khi tôi và Đoạn Lãng ở bên nhau, tôi tình cờ nghe được một người bạn của anh ấy hỏi: "A Lãng, cậu bảo anh trai đóng giả cậu, rồi hẹn hò và hôn bé bạn trai nhỏ của cậu, cậu ta thật sự sẽ không phát hiện ra sao?" Đoạn Lãng nhả ra một làn khói thuốc, chẳng để tâm: "Hai anh em tôi giống nhau như đúc, đầu óc Trình Nhiên lại đơn giản, sẽ không phát hiện ra đâu." "Hơn nữa, anh tôi cực kỳ kỳ thị đồng tính, lại biết tôi không chơi đồ cũ, nên anh ấy sẽ không thật sự ngủ với cậu ta." Tôi cúi mắt, giả vờ như không biết gì. Hóa ra 3 năm nay, người hẹn hò, nắm tay, hôn tôi, đều là anh trai của Đoạn Lãng. Người siết eo tôi và bảo tôi gọi "ông xã" cũng là anh ấy.
1.19 K
2 Thần Dược Chương 15
10 Tinh Từ Dã Dạ Chương 15

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Lửa Đồng Mất Tư Cách

Chương 7
Tôi có mấy đồng bẩn thỉu. Dùng thủ đoạn cưỡng ép mà cướp đoạt được một công tử nhà sa sút. Nâng đỡ hắn suốt ba năm trời. Thế mà hắn lại bị paparazzi chộp được cảnh hôn nhau cuồng nhiệt với cô học sinh giữa phố. Trong video, cô gái hỏi khều: "Nghe bạn học nói người bảo trợ của anh có thế lực ngập trời, em không gây rắc rối cho anh chứ?" "Nào có bảo trợ gì, chỉ là con chị đại liếm ghẻ thích dựa hơi thôi." Tôi xem đi xem lại đoạn video ba lần. Trợ lý chuyên nghiệp hỏi: "Tổng giám đốc Mạnh, cần để bộ phận PR xử lý không ạ?" Tôi phẩy tay. Lại tua lại một lần nữa, dừng ở một khung hình nhất định, chỉ tay vào góc màn hình: "Đi tìm cho tôi chàng trai này." Tiền vạn lượng khó kiếm. Nhưng mông lạnh thì đầy ra. Liếm ai chẳng được.
Hiện đại
Nữ Cường
Sảng Văn
0
Hoa Duyên Chương 6