Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 2380: Có phải là hiểu lầm cái gì rồi hay không?

04/03/2025 14:42

- --

Người của Độc Lập Châu đều biết, đệ tử thân truyền và đệ tử ngoại môn có chênh lệch to lớn như thế nào.

Đệ tử thân truyền chỉ có một người, nhiều lắm cũng chỉ có hai, ba người, sẽ được truyền thụ toàn bộ kỹ năng. Mà đệ tử ngoại môn thì lại có thể có lên tới hàng ngàn, hàng vạn! Hơn nữa phần lớn đều là do đại đồ đệ khác thay mặt truyền thụ. Rất nhiều người thậm chí còn không được tiếp xúc với sư phụ.

Ở cấp bậc của Dịch Linh Quân, coi như là được nhận làm đệ tử ngoại môn, cũng đã đủ vinh dự, huống chi Diệp Oản Oản lại còn là đệ tử thân truyền duy nhất của Dịch Linh Quân.

Trong phút chốc, ánh mắt nhìn Nhiếp Vô Ưu của tất cả mọi người đều có chút khác biệt.

Đồng thời, lúc mọi người nhìn về phía Tư Dạ Hàn, mặt cũng đầy hâm m/ộ.

Trước đó bọn họ vẫn còn đang cảm khái Tư Dạ Hàn có mắt không tròng, bây giờ nhìn lại, anh chàng này mới thật sự là người may mắn nhất!

Giờ phút này, trong số tất cả những người, kẻ cảm thấy khó chịu nhất sợ rằng không ai khác ngoài Ân Hành.

Ân Hành ngơ ngác nằm trên đất, ánh mắt nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn, tràn đầy vẻ không cách nào tin tưởng. Sau khi biết được thân phận của Diệp Oản Oản, sự c/ăm gh/ét đối với Tư Dạ Hàn, so với nỗi đ/au về thể x/á/c, còn đ/au hơn gấp trăm lần.

Tại sao?! Tại sao đời này, vô luận về phương diện nào, hắn cũng không thể sánh bằng Tư Dạ Hàn!

Hắn không cam lòng!

Hắn làm sao có thể cam lòng?!

Sau khi thấy Tần Tung bị mang đi xử lý, Lâm Khuyết lên tiếng nhắc nhở: "Này, cái tên này làm sao bây giờ đây?"

Trong chuyện này, tất nhiên là Dịch Linh Quân sẽ đứng về phía Diệp Oản Oản, vì vậy sắc mặt lãnh túc nhìn về phía Ân Hành nói, "Ân Hành, vô luận bởi vì ân oán gì, cũng không nên kéo người vô tội liên lụy vào, huống chi lại còn là con nít! Thả Đường Đường ra đi!"

Trên mặt gương đờ đẫn của Ân Hành, lộ ra nụ cười đầy âm trầm, "A... Ha ha... Nếu như ta không thả thì sao?"

Diệp Oản Oản nhất thời siết ch/ặt hai nắm đ/ấm, đang định mở miệng, Dịch Linh Quân ngăn nàng lại nói, "Bắt hắn lại, sẽ luôn có biện pháp khiến cho hắn mở miệng."

"Vâng!" Một bên, thị vệ nghe vậy nhận lệnh, sau đó liền định bắt Ân Hành mang đi.

Nhưng mà, không đợi thị vệ kịp hành động, sau lưng mọi người lại đột nhiên có âm thanh truyền tới ——

"Khoan!"

Mọi người theo bản năng quay đầu lại, sau đó liền thấy Ân Duyệt Dung toàn thân đồ đen, dẫn theo mấy người tùy tùng vội vội vàng vàng quay trở về.

Dịch Linh Quân vừa nhìn thấy Ân Duyệt Dung trở lại, nhất thời khẽ nhíu mày, hiểu được chuyện này sợ rằng sẽ khó lòng giải quyết.

Bất quá, Dịch Linh Quân không biểu lộ ra mặt, bình tĩnh lên tiếng chào hỏi: "Quản lý Ân trở về rồi!"

Ân Hành vừa nhìn thấy Ân Duyệt Dung, trên gương mặt âm trầm đến ch*t lặng lại một lần nữa hiện ra nét hy vọng, hai con ngươi cũng nhất thời sáng lên, "Mẹ! Mẹ c/ứu con!"

Ân Duyệt Dung từ trên cao nhìn xuống, liếc nhìn gã con nuôi đang nằm bẹp dưới đất một cái, đáy mắt không hề d/ao động chút nào. Sau đó, ánh mắt của bà xẹt qua người của Tư Dạ Hàn và Diệp Oản Oản, cuối cùng mới rơi vào trên người Dịch Linh Quân, sắc mặt lạnh nhạt nói: "Hội trưởng, tôi đã nắm được đại khái câu chuyện rồi. Chẳng qua là, không biết A Hành làm sai chuyện gì, đến nỗi đích thân Dịch hội trưởng muốn bắt hắn đi?"

Dịch Linh Quân hơi nhíu mày, đáp: "Nếu quản lý Ân đã biết xảy ra chuyện gì, vậy thì hẳn phải biết, Ân Hành b/ắt c/óc con trai của Vô Ưu."

Ân Duyệt Dung cười một tiếng, không nhanh không chậm nói, "Hội trưởng, có phải là ngài hiểu lầm cái gì rồi hay không? Con trai của Nhiếp Vô Ưu, chính là cháu nội của Ân Duyệt Dung tôi. Tôi phái A Hành đi đón cháu của mình tới đây, đoàn tụ cùng bà nội mình mà thôi, làm sao có thể nói là b/ắt c/óc?"

Nghe nói như vậy, sắc mặt Dịch Linh Quân thoáng trầm xuống.

Mặc dù lời này của Ân Duyệt Dung hoàn toàn chính là đang ng/uỵ biện, nhưng cũng không thể tìm được chỗ sai nào. Coi như là Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn, cũng không cách nào phản bác mối qu/an h/ệ này.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

[BL] Vợ Lẽ Thổ Phỉ Nhặt Được Một Gã Nô Lệ

Chương 12
Giới thiệu: Ta là nam vợ lẽ của một lão thổ phỉ già. Một hôm lão thổ phỉ đi cướp bắt được một thiếu niên toàn thân đầy máu. Các phu nhân tranh nhau giành châu báu ngọc ngà, còn sót lại tên thiếu niên này chẳng ai nhận, lão thổ phỉ bèn ném hắn tới chỗ ta. Tính tình ta ủ dột trầm lặng, nhan sắc lại ở mức trung bình, không biết nói lời ngon ngọt, đã bị lão thổ phỉ cho ra rìa từ lâu. Tiền bạc của cải lão ban thưởng đều bị các phu nhân vợ lẽ khác chia chác, đến lượt ta chẳng có bao nhiêu. Sống một mình đã khó khăn, còn phải nuôi thêm một của nợ. Bù lại tên của nợ có vẻ ngoài rất ổn. Ta bắt hắn làm nô lệ cho mình, ngày ngày hành hạ hắn, bắt hắn làm đủ mọi việc còn phải ra ngoài kiếm cơm cho ta, lấy việc ức hiếp hắn làm niềm vui. Mấy năm chịu khổ, tên nô lệ ấy chịu không nổi, một đêm trăng thanh gió mát vùng dậy đâm ta mấy chục nhát kiếm rồi bỏ trốn. Chỉ vỏn vẹn mấy tháng sau hắn dựng lên nghiệp lớn, quyền cao chức trọng, đem quân san bằng trại thổ phỉ. Lão thổ phỉ bị treo ngay giữa đống lửa, đám phu nhân ngày thường sống trong nhung lụa cũng bị trói quỳ xuống đất, nhếch nhác không tả nổi. Ta ôm cái bụng lớn trốn trong góc định nhân lúc hỗn loạn chuồn đi, chân còn chưa kịp giẫm lên cửa đã bị túm lại. Tên nô lệ ngày nào còn quỳ xuống liếm chân cho ta bây giờ mặt mày hung ác kéo ta vào lòng: “Đồ xấu xí, mang thai con của ta rồi còn định chạy trốn?” Huhuhuhuhuhuhu. Cái đêm định mệnh đó hắn đâm ta mấy chục nhát, mà đâm bằng thanh kiếm nóng ở thân dưới, đâm thế nào mà ta mang bầu luôn rồi!
Boys Love
Chữa Lành
Cổ trang
7.51 K
Quỷ Ăn Da Chương 9.
Của Em Tất Chương 27
Ma Treo Cổ Chương 11