Khương Tụng

Chương 12

11/10/2024 17:48

12

Ba sau, mọi đều biết, nơi biên ải nơi ấy xuất phú xinh đẹp.

Những niên tuấn tú đều muốn được nàng để mắt tới.

Rõ ràng, phú chính ta.

Lúc này, lang quân tuấn tú hàng trước mặt ta, mỗi đều tài nghệ, gắng giành trái tim ta.

Vị tiên lập tức ngâm thơ, tràn trề tình cảm bày tấm với ta.

Vị thứ hai tiện tay vẩy mực, họa nhan xinh đẹp của ta tranh thủy mặc.

Vị thứ ba gảy cầm, gắm tấm vào từng nhạc nước chảy.

Ai nấy đều tài năng xuất chúng.

Nhưng ta thì ngủ quá, chỉ uể oải vỗ tay.

Cho đến khi thứ bước lên.

Ta mở đôi mắt lờ đờ, mệt mỏi hỏi: "Ngươi tài nghệ gì, biểu diễn thử xem nào."

Thiếu niên cúi chào, rồi cởi ngoài, lộ bụng săn chắc, rỏi.

Ta đang ngái ngủ bật dậy, nhảy đứng lên, hăng hái vỗ tay: "Hay! Hay lắm!"

Các lang quân khác đều phẫn nộ.

Không ngờ phú giàu có, nhưng chỉ thích những thú vui tầm thế này.

Ta quay sang nói với lang quân thứ tám: "Hôm nay ngươi sẽ cùng ta uống rư/ợu."

Hắn bước tới, ngồi xuống cạnh ta.

Đây niên cùng tuấn tú, cao, đôi mắt sâu, làn da tuyết, dáng cao lớn cường tráng, thu hút ánh nhìn của mọi người.

Nhưng ta vốn từng trải, nên cùng tĩnh.

Ta sờ yết hầu hắn, rồi sờ ng/ực, cuối cùng bụng, sau thản khen: phẩm."

Ta thưởng niên nắm kim châu, nói: "Từ đã nghe danh nàng xinh đẹp, được hầu hạ nàng uống vinh hạnh của sinh, không nhận tiền."

Ta ngạo nghễ nói: "Nói nhiều. thì cứ cầm."

Thiếu niên mừng không kể xiết, rõ ràng thêm ngưỡng m/ộ ta, nữ phú xinh đẹp lực này.

Hắn rót ta: "Nghe giọng nàng không phải bản địa, hỏi nàng từ đâu tới?"

Ta thản nhiên "Ta sao? ch*t mà thôi."

Thực lúc ta không tự giới thiệu mình bịa vài câu chuyện về bản thân.

Nhưng nhanh ta nhận ra, giới thiệu vậy ngầu nhất.

Cái u và chán đời đó, tăng thêm hấp dẫn đầy bí của ta.

Quả nhiên, niên trợn mắt ngạc nhiên: hẳn nhiều câu chuyện để kể."

Ở đại tầng của ông lão kể chuyện đang đ/ập bàn kể về chuyện của hoàng đế và hoàng đương triều.

Chính Sở Thư.

Trong câu chuyện, Sở thanh mai trúc mã, nhưng khi Sở còn trẻ, địa thấp kém, không vệ được mình yêu, chỉ trơ mắt nhìn gả về phương Bắc.

Về sau, Sở trải qua bao phen thập tử nhất sinh, đoạt thành công, cuối cùng cũng đưa về, phong hoàng hậu.

Những qua, cung chỉ mình hoàng hậu, Sở chưa từng nạp thêm tần nào.

Thiếu niên hỏi ta: sao vậy?"

Ta gi/ật "Không gì."

Đó cái kết đẹp nhất câu chuyện rồi.

Nhưng khi ta còn chưa kịp cảm thán xong, con ngựa nhanh đến lâu.

Người ghìm cương ngựa, choạng chạy lên, tay đẩy niên khỏi phòng, rồi túm ta, hoảng hét lên:

"Không xong rồi!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17