41.
Khi về tướng cảm giác dường đã trải qua mất đời, n/ão có lo/ạn, lại phân vân biết có nên nói chuyện này với phụ thân hay không.
Lão y lại thoải mái, kể ra bí mật kinh thiên động địa, ngân nga tiểu đó chào tạm biệt tổ phụ ta, kinh m/ua nhỏ, dự định sẽ lại đó thời gian.
Còn để chắp thay, nói chữ đẹp hơn lão, viết gửi vợ con quê lá nói bản thân đã bị con rắn đ/ộc cắn, vết thương nghiêm trọng, cần phải lại đây khoảng thời gian mới có về, nhớ chăm chú rùa lão.
Ta dám hạ bút: “Cách nói khó hiểu vậy… đọc có hiểu không?”
Lão y xua “Đó phải trọng điểm, đọc hiểu thì hiểu, trọng phải phu chăm rùa, nếu nuôi tốt này có vật nuôi chăm phu lúc về già.”
Lão nói, trước tiên phải chăm hạ trước rùa nhỏ chăm trước xuất mà an bài.
Ta dừng lại lát, đó lại cầm lên viết những lời nói.
Đúng ngày y chuyển tới mới, cha đã báo biết tin tức.
Hoàng đã ban hôn Vương rồi.
Nói xong, cha còn chưa giải thích rõ ràng đã nhịn được mà nở nụ cười chế giễu: “Hôn sự được ban hắn và con gái gia.”
Trương gia có con gái lo lắng chuyện lấy mạp x/ấu xí, đã gần hai mươi rồi chưa tìm được phu gia, những gia đình môn đăng hộ đối lại thường nàng ta, thường nàng vì nàng xuất thân thấp kém.
Cha nói xong thì vỗ tay cười lớn.
“Xem ra Hoàng hạ chỉ còn chưa rư/ợu.”
Đã hai ngày trôi qua dù có ngâm mình trong thì cũng nên rồi.
Ta luôn cảm này do Dung làm.
Ngày Vương kết hôn, kinh vô cùng náo nhiệt, gia cũng gia chuẩn bị hồi môn trải dài đầu phố cuối mười trang, người đều đổ xô ra đường.
Trong phòng nha hoàn cao hứng đề nghị xem tửu lâu đường, mở cửa sổ ra liền có nhìn đội đón bên dưới, tân lang trông có vui, mặt buồn bã cha mẹ ch*t.
Còn chưa kịp đầu, bên tai đã lên tiếng cười biếng Dung Vọng.
“Ngươi phải xứng đôi sao?”
Hơi thở ấm nóng bên tai phả lên tóc khiến bối rối.