Buổi tối đợi mọi người tắm xong, tôi mới bước vào phòng tắm. Hồi điền nguyện vọng, tôi đã chọn trường này vì có phòng tắm riêng.
Vừa tắm xong, tâm trạng đỡ ủ dột hơn chút. Tôi bỏ quần l/ót vào chậu, định giặt sạch vết m/áu trên đó. Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên: "Quý Diễn, tôi vào lấy đồ một chút được không?"
Tôi hoảng hốt đ/á/nh rơi cả chậu, tiếng động lớn vang lên trong phòng.
"Quý Diễn, cậu sao thế?" Vừa nói, tôi đã thấy tay nắm cửa phòng tắm xoay chuyển.
"Đừng vào!" Tôi cuống quýt khoác vội áo choàng tắm.
Cố Chước ngăn cản cậu bạn định vào, giọng lạnh lùng: "Quý Diễn là dân phương Nam, tắm rửa không quen có người bên cạnh đâu."
"Thế à, xin lỗi nha!"
"...Không sao."
Dù thoát hiểm nhưng tim tôi vẫn đ/ập thình thịch. Xong xuôi, tôi cẩn thận phơi quần áo trên ban công. Liếc qua khe cửa, thấy Cố Chước đang áp môi vào vết răng cắn trên mu bàn tay.
Bỗng dưng tôi thấy xót xa. Chắc mình đã cắn anh đ/au quá rồi. Chắc chắn anh sẽ càng gh/ét mình hơn.
Đêm khuya thanh vắng, tôi mở điện thoại ngắm nhìn những tấm ảnh tr/ộm của Cố Chước dưới ánh sáng mờ ảo. Những tấm ảnh tôi lén chụp lúc anh không để ý.
Thực ra ngoài cơ thể dị biệt, xu hướng tính dục của tôi cũng khác người. Hồi cấp ba, Cố Chước là thủ khoa trường bên, mỗi kỳ thi chung đều chiếm ngôi đầu. Tôi luôn xem anh là mục tiêu phấn đấu.
Biết tin cùng đỗ vào trường này, tôi vui đến mức suýt n/ổ tung. Để che giấu tình cảm, tôi giả vờ xem anh là đối thủ, cặm cụi chạy đua điểm số. Chẳng ai sẽ đoán được tôi thích anh.
Thỉnh thoảng tôi nghĩ, giá mình là chàng trai bình thường, nhất định đã dám kết thân với anh. Đằng này chỉ dừng ở mức bạn cùng phòng quen mặt.
Tôi thích anh. Đặc biệt là khi giường anh nằm còn đối diện với tôi. Lắng nghe nhịp thở đều đặn, ngắm nhìn bóng dưới màn hình điện thoại, phòng im đến nỗi nghe rõ từng hơi thở.
Bỗng tôi bật ra ti/ếng r/ên nghẹn. Tôi lập tức đờ người.
Tấm màn đối diện chợt lay động. Cố Chước trở mình nhưng không tỉnh giấc. Nín thở chờ hồi lâu, x/á/c nhận không có động tĩnh gì, tôi mới dám lén ra rửa mặt. Trong lòng tự vấn bản thân kinh t/ởm.
Nếu Cố Chước biết được kẻ quái th/ai như tôi dám nhòm ngó anh, chắc sẽ thấy gh/ê t/ởm mất. Tôi phải giữ kín bí mật này trong lòng.