12
Tôi và Lục từng một con.
Mới năm ngoái thôi.
Lúc biết tin tức mừng rỡ, liền chóng chia sẻ niềm sướng với Lục Uẩn. Nhưng phản ứng anh ta rất chắc canh, bình tĩnh đến mức vài phần lạnh lùng, hỏi tôi: muốn bé không?"
Tôi bị người ta giội một chậu lạnh, "...Anh đây là ý gì, anh muốn sao?"
“Anh ý nói vậy, anh chỉ là...... chưa bất kỳ chuẩn bị nào.”
Nhìn anh cúi xuống, tâm tình vẻ hoàn toàn tan biến còn sót chút gì.
Khi th/ai hai tháng thấy một tấm ảnh chung trong nhóm bạn bè, biết khách hàng đã vào từ lúc nào, là ảnh hoạt động thương mại. Bên trong mênh mông ba mươi người, một đám người lạ trong ta phát hiện hai gương biệt quen thuộc.
Lục và phải ảnh chụp, hai người vai vai, cười mái. Trên công đeo in tên công ty ta, là hợp thường trong điện công Lục Uẩn.
Ngày đó khi ra ngoài làm phỏng vấn cẩn thận ngã một cái, sinh mệnh nhỏ bé còn chưa thành hình cứ khỏi tôi.
Lục nắm tay an ủi tôi, lời nói ra khỏi miệng giống từng mạnh bén cắm đầy toàn thân tôi.
"Không sao, chúng ta còn trẻ." anh, chí đã tiếp ngữ khí trong lời nói anh, "Hiện tại... cũng còn chưa phải lúc..."
“Không lúc à?”
“Vậy khi nào? Đợi đến lúc mang th/ai là lúc nào?”
Tôi ngốc, chỉ cố ý xem nhẹ -- yêu đương là và Lục ở nhau, tin tức muốn kết truyền ra tháng đó, Lục cầu tôi...
Lục lấy làm công cụ, cạnh tranh với bạn gái cũ mình.
Tôi và vốn cùng một Cô tươi đẹp tự tin, kín đáo, nội tâm, nhưng bởi vì thích Lục Uẩn, bị ép cộng hưởng chung tần số với ấy.
Tôi nằm giường bệ/nh chậm rãi thở ra một hơi, nghĩ thầm cũng tốt.
Nếu bé sau khi sinh ra hỏi, cũng biết kể cho nó câu chuyện tình cảm sức đường chút tốt đẹp ba nó nào.
Tôi nhắm mắt nói một câu.