Tro cốt của vợ cũ

Chương 2

21/05/2024 20:31

Dường như tôi chỉ ngơ ngác trong chốc lát, một lần nữa ngẩng mắt lên, trên bàn đã xếp đầy bốn, năm món ăn.

Thẩm Đạc cởi tạp dề ra, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên khóe môi người phụ nữ kia.

Sau đó dắt cô ấy đến trước mặt tôi.

Trong một khoảnh khắc, tôi đã nghĩ anh ta đang tiến về phía tôi.

Tôi tuyệt vọng liên tục đ/ập vào hàng rào vô hình, hết gầm lại hét vào mặt anh ta.

Sau đó trơ mắt nhìn anh ta nhắm mắt làm ngơ, dáng vẻ an nhàn dừng lại ngay trước mắt tôi.

Sau đó xoay người lại, cùng với người phụ nữ kia hướng về phía trước cong người bái lạy.

Cô ta nghiêng người, ôm ch/ặt lấy Thẩm Đạc.

“Anh đừng quá đ/au buồn."

Giọng nói ấy thật mỏng manh.

“Nếu chị ấy ở nơi cửu tuyền biết được anh yêu chị ấy nhiều đến như vậy, chắc chắn sẽ rất cảm động."

“Mỗi lần trước khi ăn cơm anh đều đến tế bái cô ấy."

Thẩm Đạc thấp giọng nói, trong mặt tràn đầy vẻ yêu mến tiếc thương.

“Xin lỗi, thiệt thòi cho em rồi."

Người phụ nữ vùi đầu vào ng/ực anh ta.

“Mặc dù trong lòng em có chút hâm m/ộ đố kỵ, thế nhưng cũng bởi vì anh là người như thế nên mới có thể khiến em rung động."

“Một người đàn ông vừa trọng tình lại trọng nghĩa như anh, xứng đáng để em gửi gắm cả đời."

Hai người bọn họ còn thủ thỉ gì đó với nhau nhưng tôi không nghe được nữa.

Bởi vì khoảnh khắc cô ấy vùi đầu vào trong lồng ng/ực Thẩm Đạc, khoảng không bị chắn bởi cơ thể yêu kiều của cô gái ấy đã lộ ra.

Trên chiếc bàn bằng gỗ đào ở đối diện có treo khung ảnh của một người phụ nữ.

Một khung ảnh đen trắng.

Trên mặt người phụ nữ ấy còn nở một nụ cười.

Trong đáy mắt dường như ẩn chứa cả vực sâu thăm thẳm, trống rỗng, tê dại, khiến người ta không rét mà run.

Người phụ nữ ấy, là tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Vị hoàng đế vĩ đại nhất lịch sử bị tiết lộ lịch sử trong buổi phát trực tiếp, hôm nay cũng rất bối rối.

Chương 229
Khương Vạn Ninh ngoài ý muốn qua đời và trùng sinh đến Tu Chân giới. Thật vất vả, từ một tiểu tử nghèo túng, hắn tu luyện thành một đại lão trong giới tu chân. Ai ngờ, vào lúc cuối cùng khi muốn phi thăng, hắn bị kiếp lôi đánh trúng, thân thể tiêu tan, một thân tu vi mất sạch, còn bị tái sinh thành một hoàng tử đáng thương không được sủng ái trong Đại Thần quốc. Ngay khi hắn đang ở lãnh cung chờ đợi, suy nghĩ về việc chạy trốn khỏi hoàng cung, thì một khối màn ánh sáng oánh quang đột nhiên xuất hiện trên không trung của Đại Thần quốc. Tất cả mọi người ngẩng đầu lên và nhìn thấy khuôn mặt của người hậu thế trong màn sáng. Chủ bá lần thứ nhất trực tiếp: 【Thần chiêu Đại Đế, thần đức chiêu rõ, huy hoàng vạn cổ, nắm giữ công lao của Tam Hoàng Ngũ Đế, hậu thế chi đế không thể sánh bằng!】 【Kỳ danh —— Tiêu Lâm Uyên!】 Tất cả mọi người đều chấn kinh. Khương Vạn Ninh: Vẫn rất ngưu bức, chỉ là cái tên này sao nghe có chút quen tai? Lại suy nghĩ một chút, cái kia thật giống như...... Là tên của ta một đời trước?! 【Thanh lâu trước cửa quân không nói, gặp lại muôn đời người dưng】 【Nếu không có cảnh đức diệt khúc chiếu, lan đường hoa mộc sớm liền cành】 【Gia tài bạc triệu không đổi được một bát cháo gạo trắng】 【Tạo phản cuồng ma lâm chung di ngôn càng là trời mưa, nên trở về nhà gặt lúa mạch?】 【Click thì nhìn: Lưu manh đầu lĩnh hoàng hậu cùng hắn băng sơn hoàng đế lão công】 ...... Theo thời gian, trực tiếp tiếp tục, lịch sử bị kịch thấu càng ngày càng nghiêm trọng, đám người Đại Thần từ chấn kinh mất cảm giác đến xem náo nhiệt. Chỉ có Khương Vạn Ninh: Hôm nay ngón chân của ta chụp ra một tòa hoàng cung sao? Còn không có, nhưng mà nhanh. Kể từ khi trực tiếp xuất hiện, nội tâm Khương Vạn Ninh: # Hôm nay cũng là bị cầu vồng cái rắm nhảy khuôn mặt một ngày đâu. # Hôm nay ngươi còn không ngậm miệng sao? Vậy ta cũng chỉ có thể tự bế. Nội dung nhãn hiệu: Trùng sinh, Sảng văn, Trực tiếp, Chính kịch, Kịch thấu Lùng tìm chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Khương Vạn Ninh ┃ Vai phụ: Tạ vô niệm, Nam Cung thư hoa ┃ Cái khác: Một câu nói giới thiệu vắn tắt: Nhóc đáng thương hoàng tử bị hậu thế nói là Thiên Cổ Nhất Đế? Lập ý: Văn minh, hài hòa, yêu quý sinh hoạt
0
Đúng Hướng Chương 23
Ma Gõ Cửa Chương 12