Sói Trắng Ngụy Trang

Chương 2

08/09/2025 18:18

Đã có thời, tôi từng là một gã trai thẳng như ruột ngựa. Thậm chí còn hơi kỳ thị đồng tính. Chẳng hiểu sao mấy anh chàng trong hội gay cứ có sở thích kỳ quặc, đôi tất trắng trong tủ tôi lúc nào cũng biến mất không lý do. Mỗi lần ra sân bóng lại gặp vài thanh niên cố tình ngã dúi dụi vào người. Có đứa còn xin được số liên lạc, hỏi thẳng thừng: 'Trai đẹp, hẹn hò không? Hai mươi năm kinh nghiệm nâng cao lỗ đýt đây.'

Thằng bạn Diệp Phong cười ngặt nghẽo: 'Sao mày trông cứ như món tủ của hội gay ấy? Vai rộng eo thon, đ/á/nh bóng rổ ngầu lòi, đúng chuẩn mồi câu khiến lũ công tử cong vòng kiểu ấy mà! Tiếc đời, thích phải thằng Du Bạch mày thì như đ/âm đầu vào tường thép gò!'.

Tôi đen mặt block thẳng tay: 'Hẹn con khỉ! Tao là trai thẳng vàng 24K nguyên chất, cả đời không bao giờ thích đàn ông!'

Bực mình, tôi xoay xở chuyển từ ký túc 4 người sang phòng đôi bỏ trống dành cho lưu học sinh. Nào ngờ chẳng bao lâu sau, Ôn Thủy - sát thủ của trai thẳng nổi tiếng Đại học A - cũng dọn vào.

Lời tuyên bố đanh thép ngày nào vụt tắt, tôi cong vòng hơn cả vòng xoắn muỗi. Nhưng kỳ lạ thay, từ ngày nhập học Ôn Thủy chưa từng nhận lời bất kỳ ai.

Thế là tôi tranh thủ địa lợi nhân hòa 'gần nước trước hưởng trăng', biến thành thằng trai thẳng đầy mưu mẹo. Mùa đông vờ sợ lạnh chui vào chăn người ta. Hè đến lại than nóng bức, chỗ giường không đủ gió, cứ thế dính ch/ặt lấy Ôn Thủy. Lâu dần, anh ấy hiền lành chiều theo mọi trò. Còn tôi thì mặt đỏ tía tai, cố làm quen với sự thân mật ấy.

'Du Bạch, nếu sợ lạnh thật thì ôm ch/ặt thêm chút nữa đi.'

Nghĩ đến đây, tôi lại vốc nước rửa mặt cho hạ hỏa. Có bảo bối như thế kề bên, không cong mới là chuyện lạ!

Tôi đó có phải sợ lạnh đâu? Rõ ràng là thèm khát...

Đang tự lên án thói ti tiện, mắt liếc nhìn gương, cổ nổi lên lấm tấm vết đỏ, môi cũng sưng húp không hiểu vì đâu. Muỗi dạo này hung hăng thật, lúc nào phải m/ua bình xịt mà trị cho chúng một trận.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi nghe thấy tiếng lòng của mục tiêu công lược

Chương 10
Tôi đã công lược Tần Hoài suốt 3 năm, làm người “vợ” hiền thục nhất, chăm sóc anh từng li từng tí, vậy mà vẫn chẳng thành công. Hệ thống thở dài: [Cậu là lứa kém nhất mà tôi từng dẫn dắt.] Sau khi rời khỏi hệ thống, tôi thấy cả người nhẹ nhõm. Tôi biết Tần Hoài chưa từng thích tôi, kết hôn với tôi cũng chỉ là vì tức giận với bạch nguyệt quang mà thôi. Hôm đó, tôi vẫn đưa tập tài liệu cho anh, nhưng lần đầu tiên không chủ động hôn anh, cũng chẳng nói câu “em yêu anh”. Tôi nhìn môi Tần Hoài không hề động đậy, nhưng trong tai lại vang lên giọng nói của anh: [Sao hôm nay vợ không hôn mình? Bây giờ mình sống được là nhờ nụ hôn buổi sáng của vợ đấy, có phải hôm qua mình quá hung dữ với em ấy không? Cái hệ thống chết tiệt này bắt mình phải làm lốp dự phòng bám đuôi, vợ tốt thế này sớm muộn cũng bị mình dọa chạy mất. Thật muốn đè em ấy xuống ngay cửa ra vào rồi… Bíp bíp bíp…] Sáng sớm tinh mơ, tôi chỉ cảm thấy tai mình vừa bị tra tấn…
456
6 Hàng hạng hai Chương 17
9 Súp Của Mẹ Chương 30
11 Nhật Ký Xác Sống Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm