9.

Đúng vậy, giọng của tôi đã khàn.

Tôi quyết định c/ắt đ/ứt không qua lại với Mạc Nam nữa, cho dù tôi có ng/u đần cũng nhìn ra y có ý tứ với tôi.

Cứ tưởng như vậy là xong, không biết làm sao mà y biết được tôi và Lục Minh ở cùng nhà với nhau, gửi cho tôi đôi giày phiên bản giới hạn, còn viết cả thư.

Đương nhiên lá thư này tôi cũng không thấy được bởi vì Lục Minh đã ném cặp giày kia đi.

Cùng ngày, Lục Minh liền m/ua cho tôi mười đôi giày thể thao đắt tiền nhất, còn dẫn tôi đi tìm Mạc Nam.

Trong nháy mắt khi Mạc Nam nhìn thấy tôi y rất kinh ngạc và vui mừng.

"Học trưởng, anh đã nhận được giày em tặng chưa? Đó là toàn bộ tiền công em dành dụm được từ rất lâu, lần trước ở quán bar làm dơ giày của anh em xin lỗi, đúng rồi, còn có lá thư này..."

"Ném rồi."

Giọng nói của Lục Minh đầy lạnh lùng.

Lúc này Mạc Nam mới chú ý tới sự tồn tại của Lục Minh, ánh mắt đảo qua hai người chúng tôi.

"Các người...."

Tôi túm cà vạt của Lục Minh, ép hắn khom lưng rồi ngẩng đầu hôn lên.

"Như cậu thấy đấy."

Khóe môi Lục Minh khẽ nhếch, rõ ràng là rất thích.

Hốc mắt Mạc Nam ngấn lệ, y mím môi vẻ mặt không thể tin được.

Lúc này Lục Minh mở tài liệu trong tay giơ ra trước mặt Mạc Nam.

"Thiếu gia tập đoàn Mạc thị cũng lưu lạc tới mức phải đi làm công sao? A Dương dễ lừa nhưng không đồng nghĩa với việc tôi dễ lừa."

Mạc Nam gạt tôi? Y nói với tôi là mẹ đang mắc bệ/nh, có em gái còn đang học trung học, y mỗi ngày đều phải đi làm mười công việc.

Một người làm sao có thể làm được mười công việc trong khi còn đang đi học.

Vừa mới nghĩ đã thấy trăm ngàn chỗ hở, thế mà tôi vẫn tin, thật đáng ch*t.

"Làm gì có ai b/ắt n/ạt cậu, đều là do cậu tự biên tự diễn đúng chứ?"

Giọng của Mạc Nam dần trở nên r/un r/ẩy, y vươn tay muốn níu lấy tôi.

"Em... em chỉ là quá thích anh."

Lục Minh ôm tôi vào trong lòng, tôi nhìn hắn một cái đầy kh/inh bỉ, nhân danh tình yêu làm chuyện này, cái tên này đúng thật là khiến người ta chướng mắt.

"Chồng ơi, chúng ta đi thôi."

Tôi nắm lấy áo Lục Minh, nhỏ giọng nói với hắn.

"Được."

Trái tim Lục Minh giống như bị một dòng điện xẹt qua, khiến người hắn tê dại.

Trên đường về, Lục Minh vẫn luôn ép tôi gọi hắn như thế thêm lần nữa, tôi x/ấu hổ đỏ mặt kiên quyết không gọi .

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn trai nhờ anh trai yêu tôi, rồi hối hận

Chương 15
Vào năm thứ 3 khi tôi và Đoạn Lãng ở bên nhau, tôi tình cờ nghe được một người bạn của anh ấy hỏi: "A Lãng, cậu bảo anh trai đóng giả cậu, rồi hẹn hò và hôn bé bạn trai nhỏ của cậu, cậu ta thật sự sẽ không phát hiện ra sao?" Đoạn Lãng nhả ra một làn khói thuốc, chẳng để tâm: "Hai anh em tôi giống nhau như đúc, đầu óc Trình Nhiên lại đơn giản, sẽ không phát hiện ra đâu." "Hơn nữa, anh tôi cực kỳ kỳ thị đồng tính, lại biết tôi không chơi đồ cũ, nên anh ấy sẽ không thật sự ngủ với cậu ta." Tôi cúi mắt, giả vờ như không biết gì. Hóa ra 3 năm nay, người hẹn hò, nắm tay, hôn tôi, đều là anh trai của Đoạn Lãng. Người siết eo tôi và bảo tôi gọi "ông xã" cũng là anh ấy.
1.19 K
2 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
3 Thần Dược Chương 15
12 Thi Nữ Ngàn Năm Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm